12/29/2014

Moonland cùng sắp-famous quotes

Và cuối cùng, xin giới thiệu em hoành tá tràng* nhất trong cả bọn với 109 bài (không kể các bài tổng kết) - dù có những bài rõ ràng là ngắn đến xấu hổ: bạn Moonland.

Có vẻ như nếu copy hết một đống bài vô 1 bài như mình đã làm với mấy bài tổng kết trước thì thật là điên rồ (mình thề là Team Blogger sẽ chửi mình đến chết - và nhân tiện, cái bài Gee+ chiếm hẳn một mình nó 1 trang!!!). Nên mình sẽ trích quote mà mình thấy thật là thông thái, hoặc bựa nhất.

"Tâm hồn mình, chắc kiểu thiếu nữ nông cạn nhách tình cảm sến súa, mù quáng và vô lý. Fangirl não phẳng và mịn y như là trét pond lên vậy đó. Người ta dùng da mặt để quảng cáo, mình thì móc não ra, "các bạn xem mịn màng chưa này, không hề có tí tẹo nếp nhăn luôn nhé, thiệt là mịn màng như mông em bé í"."

"Chống lại cả thế giới, chỉ để yêu một người..."

"Cũng như nhận ra, hình như mình hơi bị tâm thần. Dạo này động tí là cười nắc nẻ, động tí là nước mắt tuôn xối xả. Cười quá thì nước mắt cũng tuôn. Có thể im lặng ngơ ngẩn nửa ngày mà không hổ thẹn với đời và không feeling awkward với người..."

"Dẫu tôi biết rằng niềm hạnh phúc này rồi cũng sẽ qua, nhưng mà kệ mẹ nó, tôi cứ vui niềm vui hiện tại."

"Ôi đệt, cuộc đời chả bao giờ hoàn hảo, hoa lài toàn để chung với shit trâu!"

"Quay lại chủ đề, mình không nói cái tâm thư đó sai, nó nói đúng hết trơn hết trọi về tình trạng của một bộ phận người trẻ Việt Nam (không bao gồm mình và một số bạn của mình). Mình ừa hết. Mình chỉ bao biện bằng 1 lý lẽ duy nhất thôi: nhưng mà, chúng tôi không tự tử nhiều như bên bạn đâu đó nha!"

"... ăn là quyền của bạn - còn ghét bạn là quyền của tao."

"Chúng ta có thể hy vọng là nhờ vào việc Cộng Đồng Mạng đồng loạt thay cái bản mặt mình trên FB thành quốc kỳ Việt Nam sẽ khiến Trung Quốc sợ hãi và nể phục không dám ức hiếp Việt Nam nữa chăng? Haha..."

"Nhưng mà, khi con người tạo ra vũ khí để tiêu diệt chính đồng loại của họ thì dù vũ khí có tối tân đến đâu, đối với mình, họ thiệt là ngu. Nhân chi sơ, tính tham lam và ích kỷ và lười biếng... "

"Bởi vậy, mình thích chơi với con nít (nhấn mạnh là "CHƠI", nó mà ị hay ói thì mình trả lại ba má nó ngay). Không hẳn bởi vì chúng chắc chắn là sinh vật thông minh nhất hành tinh này, mà là vì sống quá lâu giữa thế giới người lớn, mình đã gần như quên mất cảm giác xúc động mãnh liệt khi mà có một người thực sự để tâm, nhớ tất cả những lời mình nói, những hành động mình làm, như vậy."

"Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, thì cũng may quá, cũng là 3-2 chứ không phải 1 đứa nào đó đơn độc ra đi. Vì, dù ra đi hay ở lại, thì người đó cũng không lẻ loi."

"Gordon bảo: đôi khi, người ta cần nhiều hơn sự thật. Việc Gordon nói với con trai mình: "mọi thứ sẽ ổn thôi" - dù không có bất kỳ điều gì chắc chắn là mọi thứ sẽ ổn, với việc Batman nhận hết tội về mình, để người dân Gotham tin rằng niềm hy vọng của họ là đúng đắn, hai hành động đó - đâu có gì khác nhau."

"Ger bị dẫn trước, đang rầu thúi ruột thì nghe tin anh được vào sân, tim đập chậm hẳn lại, bình tĩnh hẳn lên. Và ngay lập tức anh đã làm lạnh mấy cái đầu đang bốc khói của đám nhóc bằng một cú nhoài người vừa đủ để kéo bóng vào khung thành sau chừng 1, 2 phút vào sân. Klose đã xếp ngang hàng với người ngoài hành tinh trong lịch sử WC rồi! Cảm giác lúc Klose làm bàn và cú nhảy ngược ăn mừng thiệt sự là cảm động đến rớt nước mắt. Vì lịch sử của anh, trận này có thua độ cũng cảm thấy rất rất đáng, thức nguyên đêm cũng cảm thấy rất rất đáng. Càm giác như đây là tất cả những gì tôi đã chờ đợi từ đầu mùa đến giờ, thấy anh vào sân, và thấy anh ghi bàn ngay khi được vào sân là món quà tuyệt vời nhất."

"Một câu chuyện mãi mãi là một câu chuyện, trừ phi bạn đóng một vai trong đó. "

"trên đời này không có đúng hay sai - chỉ có những điều mà con người tin là đúng và những điều khác mà con người tin là sai thôi."

"* Bài trên được viết theo cảm xúc còn sót lại từ WC2010, không chịu bất kỳ trách nhiệm hay sự chê cười nào nếu tình cảm có thay đổi đột ngột :)) Trừ phi rủi mà hết yêu Ger thì chắc trái đất ngừng quay, tôi tuyên bố sẽ chịu trách nhiệm về điều đó :))"

"Thor khoẻ như trâu và ngu như bò".

"Sử dụng một điều kỳ diệu - luôn luôn là một gánh nặng."

Từ lâu rồi, tôi đã chọn giải pháp sống sót của mình là "Nếu người ta giấu tôi việc gì, tôi sẽ ếu thèm tìm hiểu coi đó là việc gì".

"Thôi kệ mn. Mei sống đời Mei mà thôi."

"chúng ta không bao giờ hiểu được người khác đau như thế nào khi bị kim đâm. Chúng ta suy diễn nỗi đau của họ thông qua những trải nghiệm của chính chúng ta và phiên dịch nỗi đau đó bằng đúng thứ mà chúng ta từng trải. Ví dụ, với người này thì đâm cây kim vào tay chẳng khác gì muỗi chích 1 phát và không có cảm giác gì. Nhưng với mình, cây kim đâm vào tay thì đau bm..."

"Cả đời này, chỉ đi tìm một người mà khi ở bên người đó, trời có sập xuống mình cũng không sợ."

"Triết lý cục kẹo: Nếu mỗi ngày bạn cho người khác một cục kẹo, đến một ngày nọ bạn ngưng cho, thì họ sẽ ghét bạn ngay.
Triết lý cục đá: Nếu mỗi ngày bạn ném vào người khác một cục đá, đến một ngày nọ bạn ngưng ném và cho người ta vài lời an ủi, thì họ sẽ yêu bạn ngay.
Ngoài ra, còn triết lý cục đường nữa: nếu mỗi ngày bạn ăn một cục đường, bạn sẽ bị béo phì."

"Hôm nay báo chí đưa tin, An Nguy công khai giới tính, mình buồn cười quá nên cũng muốn ăn theo, công khai giới tính: mình chỉ yêu nổi bản thân mình thôi à. Không biết xã hội có kỳ thị mình không, lo quá hu hu hu..."

"Mình không chịu nổi Vệ Đinh dù nổi giận vẫn đi theo và nghe lời Thẩm Huyên, nếu là mình viết, mình sẽ cho nhân vật của mình cười khẩy rồi đá đít thằng kia một phát và ung dung đi về. Hết truyện. Đại loại vậy. Bởi vậy mình không có viết truyện được."

"Mei thấy chả sao, ngoài trừ chuyện Mei thấy bản thân chẳng cá tính tí nào thì thế giới vẫn hòa bình yên ấm. "

"Kết luận là: mình không ghét mấy đứa phản diện, khá thích là đằng khác, vì chúng nó nhất quyết bằng mọi thủ đoạn giành cho được thứ chúng thích - rất là nhất quán và có ý nghĩa. Còn mấy đứa chính diện theo kiểu thiên thần phó mặc cho dòng đời đưa đẩy, hết lần này đến lần khác bị phản diện lừa gạt mà vẫn hiền lành trong sáng và NGU đưa đầu cho phản diện chém mà vẫn được ca tụng như thiên thần, được các nhân vật khác đối xử siêu tốt đẹp chở che bảo bọc vô điều kiện bla bla, thì mình cực ghét."

"Ngay cả bạn còn không yêu chính bản thân mình, sao có thể đòi hỏi người ta làm điều đó được?"

"Họ trước tiên phải hiểu cho được rằng, khi một con người đem màu da của mình ra tự hào, nghĩa là họ chẳng còn thứ gì để tự hào nữa. Một người có quyền tự hào rằng tôi có cuộc sống vui vẻ hơn anh, tôi có thể giúp đỡ nhiều người hơn anh, con đường anh đang đi đấy là có đóng góp của tôi đó nha, cái bánh ngon anh đang ăn là do tôi làm đó nha... Việc họ đem màu da của mình ra tự hào chẳng khác gì việc họ đem cái tên của mình ra tự hào (à, ok, bạn có quyền tự hào về thứ đó - nhưng không phải là chà đạp người khác để tự hào). Bạn tên Tí, còn tôi tên Tèo thì bạn đang tự hào cái gì vậy? Thiệt là mắc cười quá đi mà."

"Bởi vậy, tiền là phương thức, mục đích của cả đời người, ai cũng vậy: là hạnh phúc."

"Muốn đánh giá một người đàn ông, hãy đánh giá cách mà anh ta đối xử với những thứ không mang lại cho anh ta chút ích lợi nào."

"Mình lại ngẫm đến triết lý của cuộc đời, thực ra người lớn cũng thế, một thứ có đáng sợ hay không là do bản thân mình quyết định thôi. Thế giới này không tồn tại, cái đang tồn tại, là thế giới quan của mỗi người."

"Kinh nghiệm sống rút ra từ sự kiện lùm xùm nhất hiện nay: hãy là nạn nhân - đặc biệt là khi máy quay chĩa vào - khi máy quay off vẫn hãy cứ tiếp tục là nạn nhân vì bạn chẳng biết cái phone cam nào đang chĩa vào mình đâu, và quen trai thì hạn chế khoe khoang thôi."

"Và tôi tin, những người nói cười trước mặt mình chưa chắc sau lưng mình người ta không nói xấu, nhưng những người chửi mình trước mặt mình thì cũng thế. Thành thử, cứ khách sáo, cứ cười nói, thân thiện với nhau đi các white collar, cho không gian dễ thở hơn, bản thân mình và người khác nữa. Người ta nói xấu sau lưng mình, là tôn trọng mình rồi."

"Thỏa hiệp là một chuyện dễ dàng. Chuyện khó khăn thì mới hiếm người làm, và mới khác biệt."

"Có 1001 lý do để bạn không làm một thứ, nhưng chỉ có duy nhất một lý do để bạn làm: đó là vì bạn muốn làm."


"Không, bạn không còn thời gian đâu, ngày mai sao chổi đâm vô trái đất rồi."

"Những người bạn yêu thương sẽ vẫn ở lại, dù bạn không nhìn thấy họ nữa, họ đã gửi vào bạn một phần trái tim của họ, và khi trái tim bạn vẫn đang đập, bạn biết là họ vẫn ở đây."

"Tuy nhiên, ghét thì sao chứ? Không lẽ lại làm cái trò trẻ con vớ vẩn vô nghĩa là unfriend trên mạng xã hội, xóa số điện thoại? Đơn giản, là bạn phải sống cùng với nó. Cuộc đời mà, người ta tuyệt đối không thể chọn bạn mà chơi, chỉ có thể chọn cách chơi với bạn mà thôi. Ý tôi là, sự tồn tại của chị ấy là cách hữu hiệu nhất nhắc tôi nhớ là trong cuộc đời này, quả thực có những thứ mà mình ghét cay ghét đắng, hằng ngày vẫn đang hít thở đều đều và ăn như hạm. Mình cũng vẫn sống được đấy thôi, thì việc tồn tại cùng với những thứ ít đáng ghét hơn, là một chuyện dễ dàng biết bao."

"Có những người rất khó hiểu. Trước mặt, họ thân với bạn. Sau lưng, họ nói xấu bạn. Sau đó, họ lên facebook và cảm thán: "Lòng người thật khó đoán." "

"Thực ra, thì ai cũng có thể đọc xong rồi bảo: thầy cô giáo cũng là người bình thường, cũng phải ăn cơm uống nước, cũng phải có tình cảm và cũng phải thiên vị. Mình sẽ trả lời, ừ, nếu coi thầy cô giáo là người bình thường, thì thôi đừng nhận sự tôn trọng hơn các nghề khác trong xã hội nhé."

Mei cool v~ chưởng!

* Trong trường hợp sau này đọc lại mình cảm thấy thật là xấu hổ tột cùng với từ ngữ mà mình dùng thì, xin lỗi. Hiện tại mình thích nó. Và hãy đọc nó 10 lần, nghĩ kỹ lại đi. Mắc cười chưa. Chưa à. Xin lỗi lần nữa vậy.

0 comments:

Post a Comment

Mei. Powered by Blogger.
© Moonland 2012 | Blogger Template by Enny Law - Ngetik Dot Com - Nulis