4/28/2021

Nhật ký cai nghiện facebook ngày thứ 15 & 16

Well, 2 tuần là một cái milestone lớn, bởi vì thường mình sẽ từ bỏ một thứ mà mình theo đuổi trong các mốc sau: 2 tuần - 1 tháng - 2 tháng.

Chí ít thì hiện tại mình chưa ghé về facebook MM một lần nào. Đã vượt qua mốc 2 tuần an toàn.

12:21PM ngày 28/4/2021

Sáng mình đi ngân hàng rút tiền để thanh toán chi phí tháng này. Vừa nãy tăng mức quảng cáo google lên 100,000đ/ngày, dự tính chạy trong lễ thôi rồi bóp lại. 

Hôm nay Heo không qua ngoại mà ở bên chung cư.

Tối máy lạnh phòng Heo hư.

9:58PM ngày 28/4/2021

Dạo này có một bộ phim rất nổi là Cây Táo Nở Hoa, mình cứ tưởng rốt cuộc VN cũng tự có một bộ phim truyền hình dù vẫn là về đề tài gia đình nhưng thu hút, ai ngờ vẫn là kịch bản gốc nước ngoài. Mình thì không ưng coi cho lắm vì phim nào về đề tài gia đình cũng gây bức xúc dữ lắm. Nhưng mà, mình phát mệt với câu nói "nếu trên đời này toàn chuyện xấu xa - thì tại sao cây táo lại nở hoa". Quào, liên quan vãi ~ Nó làm mình nhớ những lối nói rất là sáo rỗng...

4/27/2021

Nhật ký cai nghiện facebook ngày thứ 14

1. Sáng hôm qua cả nhà chở Heo đi Sở Thú chơi. 

Sở Thú nhỏ hơn mình tưởng, mọi thứ cũ kỹ hơn mình tưởng, người đông hơn mình tưởng, nóng hơn mình tưởng và những con thú cũng buồn bã hơn mình tưởng. Mình nghĩ nếu chuyển đổi màu một tí, thì sở thú với độ cũ kỹ này sẽ thành thước phim kinh dị buồn.

Dù sao thì Heo cũng đã nhìn thấy con voi, và cưỡi thú nhún... Còn mình thì bị say nắng, nhức chân, mỏi tay, nóng trong người, nên về tới nhà là mình vật ra ngủ một giấc. Vì bọn mình đã đi Safari ở Phú Quốc và Sở Thú ở Vinpearl Nha Trang, nên Sở Thú ở giữa lòng thành phố này, giữa cái rừng bê tông này, đối với mình thật đáng buồn. 

2. Dạo này mình cứ suy nghĩ về chuyện mọi thứ trong thế giới này bị buộc chặt vào thời gian. Nếu thời gian không tồn tại thì sao? 

3. Thời gian chẳng qua là một ảo giác của con người, và lý do tồn tại thực sự của khái niệm thời gian là để "mọi thứ không diễn tả trong cùng một lúc". 

Bởi vì quá khứ chẳng qua là ký ức, còn tương lai chỉ là tưởng tượng - tất cả chỉ tồn tại trong đầu óc con người (ở bộ phận nào thì chưa rõ). Tất cả những gì thực sự xảy ra trong cuộc đời một con người đều gói gọn trong cái khoảnh khắc hiện tại - ngay bây giờ. 

4/26/2021

Nhật ký cai nghiện facebook ngày thứ 12

Mình coi xong WestWorld. Mạch truyện rối tới mức mình bỏ hẳn 1 tập mà không biết... Mình tự hỏi, sao mà biên kịch với đạo diễn tự tin ráp phim dữ vậy, sau đó thì mình hiểu ra, không phải là họ tự tin, mà là ở cái nền văn hóa của họ đã có sẵn một bộ phận khách hàng cho những phim kiểu này, ở VN thì không có. Dạo này, VN đang chạy theo cái gì mình không biết, chứ kịch bản thì thiếu thốn và yếu kém một cách trầm trọng, nếu không xoay quanh mâu thuẫn gia đình thì chẳng còn xoay quanh cái gì nữa luôn. Quanh đi quẩn lại, chỉ có các mối quan hệ cha-con, mẹ-con (mẹ chồng-con dâu), vợ-chồng (và mối quan hệ ngoài hôn nhân), anh-em, họ hàng... Những xung đột quá sức quen thuộc tới mức vô cùng dễ đoán. Không hơn. Không có một bộ phim nào nhiều hơn như thế. 

Còn nhiều hơn như thế thì toàn là mua kịch bản nước ngoài. Mà thậm chí, ngay cả cái xung đột quan hệ cũng không làm cho đặc sắc và mới mẻ được nữa chứ. Nền điện ảnh VN thực sự lối mòn và vô cùng chắp vá. 

Cũng giống như hiện trạng âm nhạc vậy. Mình cảm thấy việc lấy nhạc Trung Quốc rồi viết lại sẽ sớm giết chết âm nhạc VN - sau đó sẽ hồi sinh lại một cách hoành tráng lộng lẫy nhưng chuyện đã xảy ra vào những năm 2000 (hoặc không), chí ít là hiện tượng này trước tiên đang giết chết tự tôn trong lĩnh vực âm nhạc của VN. Má nó nhục. "Ủa nhạc này nước tao mà sao mày lấy viết lại lời nước mày để hát rồi còn thành hit nữa? Nhạc sĩ nước mày tệ quá heng...

10:52PM

Dạo này mình hay coi Dương Địa Lý. 

Mình cứ nhìn những nơi khác trên thế giới rồi tự hỏi, cuộc sống ở đó như thế nào nhỉ. 

4/23/2021

Nhật ký cai nghiện facebook ngày thứ 11

1. Facebook của em mà em còn chia tay được theo anh thuốc lá đã là gì... 

2. Ghi nhận những tích cực qua 11 ngày không xài facebook - hoặc đơn giản là do chưa tới kì hormones nữ phát huy hiệu quả, mình không sure về chuyện này.

- Kiên nhẫn hơn với tất cả mọi thứ. Dấu hiệu: đọc sách đỡ bị phân tâm hơn, dù vẫn phân tâm theo kiểu đang đọc thì đầu óc tự tạo ra một cuộc đối thoại tưởng tượng gần 30 phút.

- Siêng năng hơn. Ví dụ như chăm chỉ dọn dẹp hơn. Nhưng mà, có thể việc này là do bán ế quá nên cảm thấy phải thay đổi.

- Cởi mở và thoải mái hơn trong chuyện thử một thứ mới lạ, như coi một bộ phim mới. Đã có lúc mình chán chường tới mức tất cả những gì mình làm là lặp đi lặp lại những thứ cũ kỹ. 

- Nhận diện cảm xúc tốt hơn. Tuy nhiên, cái này có vẻ là hiệu quả do đọc sách triết & sách tâm lý mà ra.

Nhưng có một thứ mà mình không bị, đó là lỗi thời. Không, hoàn toàn không. Những tin tức (đa phần chỉ có tác dụng tích cực duy nhất là khiến người ta cảnh giác với xã hội & môi trường sống hơn) ít khi có ý nghĩa gì lâu dài với cuộc đời vẫn được mọi người xung quanh cập nhật cho mình trong những cuộc nói chuyện. Nhưng, vì mình vốn đứng ngoài những cuộc hội thoại kèm theo (như comment của người đọc và cách bài báo được viết), nên có vẻ mình có góc nhìn tự chủ hơn. Và - kèm theo một cảm giác rất rõ ràng, mấy chuyện đó đ-có-liên-quan-gì-tới-mình.

3. Hôm nay mình có suy nghĩ như vầy: facebook là nơi người ta ném tin tức vô mặt nhau. Đúng nghĩa đen của cụm từ ném vô mặt nhau. Thay vì kể một câu chuyện có đầu có đuôi để trình bày cảm xúc, thì họ quăng cái phẹt cảm xúc vô mặt người ta, thí dụ, câu chuyện là sáng nay ra khỏi nhà bị chó dí, chạy xúc quần, còn dẫm phải phân bò, sau đó vô công ty thì đau bụng quằn quại, nhưng sếp vẫn mặt nặng mày nhẹ vì mình không hoàn thành deadline - well tối hôm qua cày phim khuya quá quên mất, nên giờ cảm giác của mình rất tệ. Người ta sẽ quăng lên facebook là: tôi cảm thấy thật chán nản. 

Kệ-bạn. 

4. Sau khi vật vã mấy ngày thì campaign google cũng chạy rồi. Campaign facebook đang chạy. Vẫn bán ế. Chưa ra đơn. Tuy nhiên, giống như đi học, ngộ ra được mấy thứ - điều này khiến bản thân tự tin hơn. Kiến thức và năng lực luôn khiến bản thân tự tin hơn là bộ quần áo hiệu. 

5. Mình hiểu lý do tại sao mình hết cảm giác "uuu em này đẹp trai quá" với Anh Tú rồi, hôm qua mình nhìn Bùi Công Nam, về cơ bản thì không đẹp trai cao tráo như Anh Tú, nhưng cái aura cuốn hút hơn Anh Tú nhiều. Mình nghĩ, aura là thứ được rèn đúc qua rất nhiều thời gian, kinh nghiệm, trải nghiệm, đó là thứ không dễ có và cũng khó giải thích. 

Aura cơ bản nhất có thể đồng nghĩa với sự tự tin, chất tự tin thuần túy nhất. Cái chất đó không đến từ việc bạn thực sự tài năng xuất chúng hay xinh đẹp nhất hành tinh, nó đến từ việc - nói trắng ra là - chẳng coi người khác ra gì. Có thể kể lại chuyện Howard Roark gặp Ellsworth Toohey, Toohey nghênh ngang nhìn Roark thất bại, rồi hỏi: anh nghĩ gì về tôi. Roark thản nhiên đáp: tôi không nghĩ gì cả. Việc "anh" là ai, "anh" nghĩ gì về tôi, thậm chí "anh" đã làm gì tôi, đều không quan trọng. Thậm chí tôi còn chẳng đủ bận tâm để nói 3 chữ kệ mẹ anh nữa. Tôi sống cuộc đời của tôi, thành-công hay thất-bại theo định nghĩa của tôi, vui-vẻ hay buồn-bã là tùy quyết định của tôi, anh không có phần can dự vào, và vì tôi không quan tâm anh, sự tồn tại của anh cũng chẳng có tí ý nghĩa nào với tôi cả. 


Nhật ký cai nghiện facebook ngày thứ 10

1. Hôm qua mình nghĩ đến chuyện này: trong kỳ World Cup mà mình thích nhất, World Cup 2014, trận mình nhớ nhất không phải là trận chung kết Đức gặp Argentina và thắng 1-0 và giành cúp vô địch. Mà là trận Đức gặp Brazil và quất 7-1, một phần vì tỉ số shock quá, một phần, vì đó là Brazil - đội bóng mà mình ghét dễ sợ. Nhìn thấy đội bóng mình thích xơi tái đội bóng mình ghét là một điều thỏa mãn đến kì lạ và kéo dài lâu hơn nhiều so với nhìn thấy đội bóng mình thích đăng quang vô địch.

Well, you know, hương vị ngon lành nhất đến từ những giọt nước mắt của kẻ thù mà. 

Nhân tiện nói tới thù ghét. 

Cách nhanh nhất để đoàn kết một tập hợp người, là cho họ một kẻ thù chung. Dân VN phân biệt vùng miền, well, cứ giương cao ngọn cờ chống giặc ngoại xâm, tự động thằng Nam Kỳ kia sẽ đỡ đáng ghét hơn thằng TQ đang lăm le liếm biển Đông. Cả lớp học mất đoàn kết, tung tin đồn thằng X ở lớp Y kia bảo lớp mình toàn là bọn ngu, thế là cả lớp sẽ đoàn kết đập cho thằng X một trận. 

Và cách nhanh nhất để "tẩy trắng" một tội lỗi là tìm một tội lỗi còn kinh tởm hơn rồi tiêu diệt nó. Thí dụ, tôi giết người rồi và nắm chắc rằng tôi sẽ bị tử hình sớm thôi - nhưng tôi vẫn muốn lưu danh thiên cổ, tôi sẽ tìm một thằng nào phạm tội ác còn kinh tởm hơn tôi - thí dụ như ấu dâm chẳng hạn, và phanh thây nó, thỏa mãn sự phẫn nộ của xã hội và nếu được, thì phát biểu vài câu sáo rỗng tầm xàm nhưng vuốt ve cảm xúc xã hội như "nếu pháp luật không trừng trị mày thích đáng, bọn tao sẽ làm điều đó". Thề luôn, tẩy trắng còn sạch hơn bột giặt Omo. (well, có cái gì không tẩy sạch hơn bột giặt Omo đâu, nếu có, thì hẳn là bột giặt Omo matic chăng)

Bởi vì cảm xúc của con người nhập nhằng với nhau như tơ vò rối, chứ không phân rõ ràng từng khu. Thí dụ như ví dụ kẻ giết người, nếu phân định rõ ràng rằng: 1/ nó giết kẻ ấu dâm, bằng cách đó cảnh tỉnh mấy tên ấu dâm khác về sự trừng phạt khủng khiếp thích đáng cho hành vi thú tính > good. Nhưng, 2/ nó giết người - tước đi quyền sống của một con người, gây đau khổ cho một gia đình > bad. Suy ra, nó làm một điều thỏa mãn xã hội, nhưng nó vẫn nên bị trừng trị bởi tội lỗi nó gây ra. Mọi chuyện sẽ rõ ràng biết bao.

2. Những chuyện khiến ta nhàm chán mới thực sự tốt cho ta - dù về mặt sức khỏe thể chất hay sức khỏe tinh thần. 

Suy ra, hễ chuyện nào càng làm ta chán ngán thì hãy càng phải làm chuyện đó.

4/22/2021

Nhật ký cai nghiện facebook ngày thứ 9

Giờ loạt nhật ký này chắc là thành nhật ký hàng ngày rồi, chứ cũng chẳng liên quan đến chuyện nghiện hay không nghiện facebook nữa. Theo ghi nhận cá nhân thì dạo này mình đỡ mất kiên nhẫn và mất tập trung hơn, hoặc hên quá mình đọc nhầm mấy cuốn sách tương đối dễ đọc... một trong hai lý do đấy. 

Hôm bữa đọc là Heiddeger và con Hippo, rõ ràng cuốn này đã đọc rồi, nó gợi lại nhiều ý tưởng mà mình luôn nghĩ origin của chúng là từ mình - không - hóa ra là mình đọc từ sách, sau đó mớ ý tưởng đó cấy vô đầu mình, rồi một ngày nọ mình nhớ ra và mình tưởng là mình đã tự nghĩ ra chúng...

Mình hiểu lý do tại sao người ta có cả cái tủ sách to đùng, không phải để sưu tập, mà là những cuốn sách dạng như vậy, có thể đọc đi đọc lại, mỗi lần đọc sẽ có thêm nhiều ý tưởng khác, và ngộ ra nhiều điều khác. Còn mấy cuốn dạng tiểu thuyết thì thường là đọc một lần rồi thôi. Ý mình là, Harry Potter hay Suối Nguồn thì có thể mình sẽ đọc lại, nhưng Mật Mã Da Vinci hay Lỗi Thuộc Về Các Vì Sao thì sao, hẳn là không đâu. Chưa kể, dạng tiểu thuyết trinh thám mới là thứ mình sẽ không bao giờ đọc lại, thí dụ như, hay ho như Phía Sau Nghi Can X thì cũng chỉ một lần rồi thôi. Giá trị một cuốn sách hẳn là nằm ở đó.


4/21/2021

Nhật ký cai nghiện facebook ngày thứ 8

8:48 - 20/4/2021 

Sáng hôm nay mình cảm thấy rất bực dọc, cảm giác như có một vụ nổ đang chực bùng ra trong bụng. Mình nghĩ cái này không liên quan gì đến việc bỏ facebook mấy hôm nay, mà là liên quan tới con em mình, cứ cà rề cà rà, làm phiền tất cả mọi người bởi cái thói lười biếng ham ngủ của nó. 

Mình bực mình nhất là việc người khác không chịu rút kinh nghiệm từ những chuyện cũ. Giống như mẹ, mẹ đòi bỏ đu đủ vô tủ lạnh rồi chút nữa cho con Heo ăn, mình nhớ lần trước con nhỏ đang bị bụng yếu, mẹ cho ăn đu đủ xong ói ra miếng đu đủ luôn, vậy mà giờ mình còn đòi để cho lạnh để cho nó ăn. Mẹ còn bảo bánh quy ăn ngâm sữa là ngọt quá nên nó ngán. Mẹ có thói xấu đó là suy bụng ta ra bụng người, mẹ nghĩ như thế nào, cảm giác như thế nào thì mẹ sẽ mặc định mọi người xung quanh phải nghĩ và cảm giác như thế đó, bất chấp tuổi tác, bất chấp giới tính hay trạng thái cơ thể. Mẹ thích ăn đu đủ lạnh nên mẹ cho là con Heo, mới hơn 1 tuổi và bụng dạ yếu xìu, cũng sẽ ăn được món đó.

Sáng nay, mình đi vô thang máy và gặp em gái kia đang xúng xính váy áo đi làm. Còn mình thì luộm thuộm, đôi dép dơ hầy, lưng đeo ba lô và phía trước đang bế con Heo. Mình nghĩ, phải mà mình cũng kết hôn và sinh con, cảnh này sẽ không quá vô lý, nhưng rõ ràng, mình đã chọn sống độc thân cơ mà. Tại sao mình phải chịu cảnh này? Mình thương con Heo là một chuyện, nhưng bà mẹ vô dụng của nó làm phiền cuộc đời của mình lại là một chuyện khác. Mình không chịu nữa đâu. 

10:35AM

Bữa giờ mình cứ suy nghĩ về lý do tại sao acct facebook của mình bị restricted quảng cáo - trong khi thẻ của mình vẫn còn hiệu lực. Mình có nhớ một câu làm mình bất lực - account facebook có nhiều bạn bè và hoạt động lâu năm, trong khi mình hoàn toàn ngưng hoạt động từ tận 2014. Hôm nay mình chợt phát hiện ra rằng, well, có 1 account hoạt động hơi bị ghê, nhiều bạn và rất uy tín - account của mẹ. Nên mình lấy account của mẹ add làm admin, nhập thẻ mình vô, và boom, chạy được quảng cáo rồi đây này. 

3:26PM

Có một sự rối nhẹ trong việc chuyển ngữ tiếng Anh/Pháp/... sang tiếng Việt ở cái vụ: mượn và cho mượn. Thí dụ, borrow là mượn, lend là cho mượn. Emprunter là mượn, prêter là cho mượn. Còn tiếng Việt, dứt khoát chỉ có chữ "mượn", còn hành động cho phép người ta "mượn" một thứ của mình, thì là sự kết hợp của chữ "cho" và "mượn" - chứ không có động từ riêng cho hành động này. Tương tự, thuê - cho thuê, vay - cho vay. 

Cái cớ sự như thế là do xuất phát từ tiếng TQ, chỉ có mỗi chữ 借 cho cả nghĩa mượn/cho mượn, miễn là nó ở trong cấu trúc nào. Y chang tiếng Việt. 

4/19/2021

Nhật ký cai nghiện facebook ngày thứ 7

Trọn 1 tuần rồi, hurray!

Mình nghĩ nhiều đến cái gọi là "đời sống tinh thần". Mình nghĩ tới những người làm nông - chủ yếu là do mình thích chơi mấy game nông trại và thích coi mấy clip về đời sống vùng quê Trung Quốc. Họ sẽ sống theo thời tiết các mùa, mùa nào trồng cái gì, tương ứng sẽ là mùa nào lo cái gì và làm cái gì. Thí dụ như trong Stardew, mùa đông mình sẽ nghỉ ngơi, do đó chủ yếu là đi khám phá hang động, câu cá, và làm thân với mấy người trong làng. Mình thích kiểu lên kế hoạch như Stardew. Hiện tại chơi Stardew mình còn mỗi cái mốc perfection là xong luôn. Game đúng kiểu tiền nhiều để làm gì... Vì giờ tiền mình nhiều quá rồi, mình thấy chẳng có ý nghĩa gì trong chuyện kiếm tiền nữa, mình chỉ tập trung kiếm perfection.

Còn ở thành thị thì đời sống tinh thần nghèo dễ sợ nghèo. Một năm 365 ngày cứ nhiêu đó việc làm miết làm miết. 

Những thứ đang làm: 

1. Google Smart Shopping - pending vì chờ tư vấn

2. Facebook ads - pending vì account bị khóa

Mình luôn cảm thấy nể nhất những con người làm việc gì cũng tới nơi tới chốn, còn mình thì không làm được điều đó. Mình cảm thấy mình rất là tệ luôn.

Thiệt là nguy hiểm khi mà sử dụng facebook để quản lý fanpage, khi mà chỉ cần 1 thao tác switch account đơn giản là việc cai nghiện facebook của mình sẽ sụp đổ.

9:05PM

Chiều nay bên Haravan đã tạm giải quyết cho mình vụ google smart shopping. Hiện tại chỉ còn chờ tiếp theo xem sản phẩm có được duyệt hay không. Free phí dịch vụ. Mình cảm thấy chí ít đến hiện tại thì Haravan tương đối tốt đẹp.

Dạo này mình ế quá sức rồi. Nên hơi buồn.

4/18/2021

Nhật ký cai nghiện facebook ngày thứ 6

9:35PM ngày 18.4.2021

Sáng nay mình đi họp chung cư. Mình thấy câu này đúng: vấn đề là gì không quan trọng, quan trọng là người giải quyết nó là ai. Mình thích cái cách mà BQT hiện tại đang hoạt động, rất khoa học. Và cái làm mình nể nhất là họ cứ thế mà làm, không từ bỏ, không giẫy đành đạch bảo tôi làm không công nên abc xyz. Vì ngay từ đầu, họ xác định động lực của họ là làm với tư cách là một người dân, nên họ làm mọi thứ là cho chính họ, và cái động lực đúng đắn này là cái mình tin tưởng.

Trưa thì mình ngủ.

Có 1 vấn đề như vầy. Thí dụ như bình thường, mình buồn tay buồn chân vì không sử dụng facebook, mình sẽ chuyển hướng bản thân qua đọc sách đọc truyện chơi game coi phim. Nhưng những lúc đi ira, mình cảm thấy chẳng có gì trên đời ngoài facebook và kenh14 xứng đáng với ira cả. Thành ra mình chỉ có một lựa chọn, đó là tập trung ira cho xong rồi đi ra. Mặc dù chuyện này làm cho mình đỡ thắt ruột, nhưng mình cũng khá buồn. Cho nên, mình đã chọn một cách giải quyết hay ho, đó là viết note. Mấy cái note gần đây toàn viết trong lúc ira. 

Chiều mình lại ngủ. Chủ nhật mà.

Mình có cảm giác, mình đã bớt được cái thói quen gõ f rồi nhấn enter, gõ k rồi nhấn enter. Nhưng nó cứ lơ lửng trên đầu mình ấy. Giống như cai nghiện ma túy trong cái xóm mà ai cũng hút chích...

Nhật ký cai nghiện facebook ngày thứ 5

Thông thường mình sẽ publish post của ngày hôm nay vào đầu ngày hôm sau. Vì mình ít khi hoàn thành được bài viết trong một lúc, mà sẽ cứ thêm vào thêm vào. Mục đích của chuyện viết này là làm thuốc đệm thôi chứ cũng chẳng có triết lý sâu xa gì để mà tìm kiếm.

Sáng nay, 17.4, mình bị facebook khóa tài khoản quảng cáo, nên mình phải loay hoay tìm cái tài khoản khác để add vào page. Hôm qua mình create quảng cáo nhưng cố tình để cái thẻ cũ billing, mình tính chơi ăn gian, và facebook trực tiếp khóa luôn các account quảng cáo đó, một mặt mình cảm thấy trời má shock, một mặt khác mình thấy, đúng là triệt để và đáng học hỏi, người nào chơi ăn gian với mình - xóa luôn đi, vắng mợ thì chợ vẫn đông.

Cho nên, mình phải dùng lại cái account cũ đã deactivate 6 năm trước để add và làm admin và chạy quảng cáo lại. Hiện tại thì quảng cáo vẫn đang in review, mình không có rành lắm, mình phải học lại từ từ. 

Mình đang có 2 cái suy nghĩ. Một là kiến thức dạng như chạy quảng cáo facebook là một loại kiến thức linh động quá chịu không nổi. Hai là đối với mấy thằng quá lớn như Facebook thì vị thế của khách hàng thấp kém thật sự. Haiz. 

11:05AM rồi tài khoản chạy quảng cáo facebook lại bị chặn. Hình như facebook đang tạo công ăn việc làm cho mấy bên agency. 

Hôm nay Heo đi khám mắt về, bảo bệnh ROP thì thoái triển rồi, nhưng mà mắt trái bị chấm đen, phải theo dõi, 6 tháng sau đi khám lại. Nghe kể thấy tội nghiệp quá xá. 


4/17/2021

Nhật ký cai nghiện facebook ngày thứ 4

Quài. Mới có ngày thứ tư thôi. 

Hôm qua mình đọc Heidegger và rất cảm khái cái đoạn, khi một Dasein ý thức được rằng chính mình phải đảm đương và tạo mọi quyết định cho cuộc đời của mình, aka ý thức thoát ra khỏi cái "người-ta" và trở về với cái tự-thân, thì sẽ xảy ra một cơn khủng hoảng tồn tại, một nỗi sợ hãi khi phải gánh vác cuộc sống hữu hạn của mình. 

.

Sáng sớm nay trời mưa rất to. Hôm qua mình ngủ không ngon, do đầu óc cứ nghĩ tới những thứ mình đã đọc trong ngày. Có lẽ mình nên thêm vào những điều cần làm môn thiền. Mình mới đặt mua thêm 1 đống sách, hết hơn 300k. 

Sáng nay mình cũng chạy facebook ads để quảng cáo website, mình nghĩ rằng mình thực sự nên bắt đầu đổ tiền vô khoản này nếu muốn nghiêm túc làm việc.

.

4:16PM

Mình không fear of missing out, mình fear of unability of sharing thoughts. FOUST. 

Cái status cuối cùng của mình trên facebook, đặt giả thuyết rằng, vì một phần của tổ tiên của chúng ta tồn tại trong chúng ta nên chúng ta có nhiệm vụ duy trì tiếp cái phần đó trong con của chúng ta. Nhưng giờ mình nghĩ, nếu chúng ta hiến tạng hay hiến máu, thì cái phần đó của tổ tiên sẽ được lan rộng hơn nữa, và sự tồn tại của họ càng mãnh liệt hơn nữa. Nên, không nhất thiết phải có con.

Mình đang nghĩ tới bộ phim Mirage. Nếu một ngày nào đó một version tương lai của bạn đến dạy cho bạn biết rằng bạn phải làm gì, thì bạn có làm theo không? Thí dụ như, nếu mình quay lại năm 2014, bảo bản thân mình lúc đó là khoan hẵng nghỉ việc đã, đừng sống theo cảm tính, hãy sống theo tài chính, làm qua Tết để ôm một mớ tiền thưởng đã. Hoặc. Hãy vừa đi làm vừa mở shop. Mình nghĩ là, mình sẽ không thuyết phục nổi con nhỏ đó. Nó sẽ bảo mình rằng chị không hiểu tôi đang phải chịu đựng điều gì đâu. Còn mình thì sẽ thở dài, quay đít đi đầu không ngoảnh lại, sau lưng thềm nắng lá rơi đầy. Nó chưa trải qua những thứ như mình, nó sẽ không hiểu được. Hoặc giả, mình không còn ở vị trí như nó, mình cũng không hiểu được. Con người ta là kết quả của mọi sự - từ lúc được thụ thai đến cái giây phút vừa mới trôi qua, mà thiếu một chút nào trong đó đều không thể. 

4/16/2021

Nhật ký cai nghiện facebook ngày 3

Sáng nay dậy đã tạm không ngứa ngáy vụ muốn mở điện thoại để xem facebook. Đây hẳn là, một dấu hiệu tốt?

Tối qua coi Mirage xong đi ngủ, cảm thấy hơi thỏa mãn một tí. Chẳng biết từ bao giờ mình đã mất kiên nhẫn tới mức không coi được cả một bộ phim mới. Sáng nay mình có mở cuốn Homo Deus ra xem, cảm thấy so với mấy cuốn như Sisyphus hay cả 60 phút thì dễ đọc hơn nhiều quá (chí ít là mấy trang đầu). Hay là từ nay buổi sáng tỉnh dậy thay vì lướt facebook như hồi xưa thì mình sẽ mở Homo Deus ra đọc mấy trang nhỉ.

Mình bắt đầu tới giai đoạn tương đối khốn đốn tài chính. Nên mình đang suy nghĩ về việc nên làm gì với cuộc đời mình. Mình sẽ làm chậm thôi. Học lại tiếng Pháp, tiếng Trung, có thể sẽ học thêm ngón nghề gì đó, chí ít cũng phải chuyên trong chuyện quảng cáo facebook hay google mới được. Mình còn nghĩ đến chuyện học thiết kế 3D. Và piano. 

Buổi tối đọc xong Heidegger. Cảm thấy có thần tượng mới. Đúng là những tư duy vĩ đại sẽ tồn tại vĩnh cửu. Nhưng mình đang hơi băn khoăn, rằng Hegel bảo con người ta là thứ mà những người xung quanh nghĩ về, còn Heidegger thì bảo chúng ta nên trở về với cái thật sự là chính mình, chứ đừng để trở thành một "người ta". 

Mình sẽ nghiên cứu kỹ hơn về chuyện này.

Tối mình có lên spiderum đọc vài bài, và phát hiện ra idol mới là fat_tuna. Úi giời viết thông thái thế.

Vì có quá nhiều thứ để đọc như vậy nên mình không có nghĩ nhiều đến facebook lắm.

4/14/2021

Nhật ký cai nghiện facebook ngày 2

Đã 24 tiếng không vào facebook rồi. 

Tối qua mình nhớ là trong XXXHolic có 1 mẩu truyện là có bà nội trợ kia muốn cai nghiện mạng vì chính bà ấy cũng nhận ra mà bản thân đang mất quá nhiều thời gian vào việc lên mạng nên chểnh mảng trong việc chăm sóc gia đình. Ngoài triết lý sâu sắc là một người khi muốn làm cái gì đó, thì lý do nên xuất phát từ chính bản thân người đó, chứ không phải là từ người khác, thì mình thấy cái kiểu vừa làm việc nhà vừa dòm cái máy tính, sau đó cố vin vào cái cớ rằng phải viết email để thông báo với mọi người rằng tôi không lên mạng nữa, phải tải dữ liệu, nhưng cuối cùng lại dừng ở màn hình download tiểu thuyết - hơi bị giống với việc cai nghiện facebook của mình. Hôm qua mình đã manh nha cái suy nghĩ rằng - hay là mình lên facebook để post bài thôi, không lướt news feed nữa... 

Sau đó thì mình nhận ra, nếu mình muốn viết cái gì đó, thì có tới 800.000 nơi để mình có thể viết, như Word, Note, Bullet, sổ tay, hay đơn giản là chính cái blog này này. Nên thôi, mình nhận ra đó chỉ là cái cớ cho việc thèm lên facebook quá. 

Mình cai nghiện từ từ theo kiểu thay thế dần facebook bằng các hoạt động khác, thí dụ như đọc truyện online, đọc sách, chơi game Stardew, coi phim HIMYM và FRIENDS trên netflix.... nói tóm lại là những chuyện cũng không kém phần vô bổ, nhưng mà ít tạo dopamine hơn, hy vọng có thể làm thuốc đệm. 

Sáng nay có 1 lần lỡ tay nhấn F rồi enter. Well, nó hiện ra màn hình log in và mình đã kịp tắt cửa sổ. Chuyện không đùa được, thiệt. 

3:52PM

Mình đã đọc xong cuốn Hegel. Dù, dĩ nhiên là với những loại sách này, thì trừ phi làm một cái essay để tóm lược và thấu hiểu về những gì mình đã đọc, còn không thì chẳng bao giờ có cảm giác "xong". Sách ngắn, dùng lời lẽ tương đối nhất quán và dễ hiểu so với những cuốn sách đồng-loại khác. Mình nhớ mang máng rằng hồi trước, lúc học Triết đã từng học qua Hegel rồi, vì cái lý giải biện chứng - luận đề > phản đề > luận đề mới, nghe quen tai dễ sợ lắm. 

Sáng nay có người hỏi mua cái kệ, nhưng sau đó họ không mua, làm mình buồn dễ sợ. 

8:01PM

Hay là mình đi ngủ nhỉ. Vì tôi thực sự quá ngứa tay ngứa chân mà không muốn làm bất kỳ cái gì cả.

Sau đó mình đi coi Mirage. Phim hay thật.

4/13/2021

Nhật ký cai nghiện facebook ngày 1

Hôm nay là ngày 13 tháng tư năm 2021. 

Tôi quyết định cai Facebook, bỏ tờ báo lá cải mà mỗi lần đọc tôi cứ phải trợn tròn mắt không hiểu tại sao cái tin tào lao như vậy mà cũng lên được mặt báo. Tôi đã sign out khỏi facebook để mỗi lần tay nhanh hơn não gõ chữ f và enter thì cái màn hình log in sẽ làm tôi tỉnh lại. Và tôi đã bật chặn trang tờ báo lá cải lên, để mỗi lần tay nhanh hơn não gõ chữ k thì cũng không vào được đâu cả. 

Tôi đang bị tụt dopamine dữ lắm, nên trở nên cáu kỉnh cú vọ vô cùng. 

Thành ra, hẳn là tôi phải kiếm cái gì làm cho có lại dopamine rồi. Hy vọng đó là cái gì tốt đẹp chút. 

9:35PM 

Nhờ không vào facebook và đói dopamine nên tôi đã hoàn thành 1 đống hình để post web từ từ. Sau đấy tôi còn mua đồ nấu ăn. 

Thật sự đói dopamine, chắc đây là cảm giác khi cai nghiện bất kỳ cái gì. Tôi nghĩ, tôi sẽ làm được thôi. Giống như hồi deactivate facebook cũ, tôi cũng khó chịu cả mấy ngày liền, nhưng sau đó thì mọi chuyện ổn dần và bây giờ tôi còn cảm thấy chán ngán quá khi vào lại facebook cũ, tự hỏi ủa mình nghiện cái quái gì vậy chứ. 

Ngày mai, tôi sẽ cố đọc cho hết cuốn Hegel và học tiếng Pháp lại. 

Mei. Powered by Blogger.
© Moonland 2012 | Blogger Template by Enny Law - Ngetik Dot Com - Nulis