Sau hơn 1 tháng tham gia vào cuộc chiến không hồi kết của các chế độ ăn (diet), không nhất thiết là kiêng và mục tiêu cuối cùng không nhất thiết là giảm cân, thì tôi đã phát hiện ra một điều là chế độ nào phù hợp với bản thân nhất là chế độ đúng đắn nhất.
Thí dụ như, mọi người ca ngợi keto như một phép mầu, nhưng tôi không ăn keto 100% được, tôi chỉ ăn keto nửa mùa là đã muốn khóc lắm rồi, keto chừng 3 ngày là tôi mất sạch năng lượng, uể oải, tập thể dục không nổi luôn, và craving khủng khiếp, và điều dã man nhất chính là đang trong mùa trung thu, cám dỗ ở khắp mọi nơi... tưởng tượng để theo keto thì suốt phần đời còn lại tôi không được ăn 1 miếng bánh bông lan nào hay một miếng bánh trung thu nào hay một miếng bánh mì nào... thì đúng là một cơn ác mộng khủng khiếp nhất trần đời. tôi có xem video và comment của những người theo keto, khi họ phát hiện ra 1 công thức làm bánh mì không break diet của họ, họ ăn miếng bánh mì đầu tiên và gần như bật khóc vì sung sướng (Btw, công thức vừa khó làm nguyên liệu thì vừa khó kiếm vừa đắt). huống hồ, tôi sống ở VN với cơ man nào là cơm tấm bún bò phở bánh canh miến và bánh mì, bánh dày bánh bèo bánh bột lọc bánh chưng bánh tét bánh ú. thôi. cravings và cám dỗ sẽ đè bẹp tôi trước khi tôi kịp tận hưởng bất kỳ thành quả ketosis nào.
có lẽ nếu vượt qua được khoảng thời gian đầu thì cơn cravings sẽ thuyên giảm và biến mất. cũng giống như việc tôi vượt qua cơn craving trà sữa chừng 1 tháng thì giờ, trộm vía, đối với tôi trà sữa không còn có ý nghĩa sống còn nữa. tôi thậm chí còn bỏ luôn tất cả các thức uống có đường, bao gồm cả ly cà phê sữa. hiện tại, trộm vía, chẳng sao. nhưng bỏ carb thì thật sự là ác mộng, ác mộng. cố lắm thì chỉ hạn chế được cái added sugar mà thôi.
và "phép mầu" thứ hai, intermittent fasting và prolong fasting - thứ đi ngược với tất cả các lời khuyên diet đang tồn tại.
ngày xưa, tôi nghe các lời khuyên giảm cân đó là chia nhỏ bữa ăn ra và đừng ăn quá nhiều trong 1 bữa, sau này khi đu theo diet phương Tây thì tôi phát hiện ra món IF - nhịn ăn gián đoạn, khung giời 16-8 hoặc 18-6 hoặc 20-4 hoặc những người pro quá thì 23-1 luôn. IF được nghiên cứu và được cho là tạo ra nhiều thành quả trong cả việc giảm cân, giảm mỡ, và khiến đầu óc sáng suốt tỉnh táo, chống lão hóa. càng fast thì càng tốt. tuyệt đối không ăn vặt - nghĩa là, ăn cái bánh thì ăn cho hết luôn, rồi thôi, cứ không chia nhỏ và ăn liên tục. dựa trên nguyên lý là: khi bạn ăn, insulin của bạn tăng > giảm độ nhạy insulin, điều này dẫn tới tiểu đường, béo phì, tích mỡ, tăng mụn... kiểm soát mức insulin thấp thì sẽ tốt hơn cho sức khỏe, nhan sắc, cân nặng... của bạn. khác với keto gây tranh cãi, thì IF là một phương pháp được ủng hộ bởi TẤT CẢ các neuroscientist và chuyên gia dinh dưỡng mà tôi biết. nhấn mạnh, TẤT CẢ.
nhưng tôi ghét nó vãi lìn.
tính tới nay thì tôi đã IF được 2 tuần, cheat day 2 ngày, haha =.= nhưng IF làm tôi khó chịu quá. tôi set khung giờ ăn của mình vào 6-12g sáng. và sau đó nhịn tới sáng hôm sau, chỉ uống nước. và cứ tới tầm 4-5 giờ chiều là tôi lại down mood khủng khiếp. chuyện này chắc bắt nguồn từ việc tôi đã cắt sạch added sugar và giới hạn carb để đu keto nửa mùa. tôi chả thấy hiệu quả sáng suốt đầu óc đâu cả, chỉ thấy brainfog và chả có tí mood nào để làm việc. buổi sáng thì ok, chứ qua hơn 4g - bụng không đói, nhưng mood thì chắc tuột xuống cống rồi.
tôi thực sự nghĩ là mình không thể nào vừa IF vừa keto được, phải bỏ 1 trong 2 cái thôi kẻo căng quá đứt dây. nên, tôi quyết định bỏ keto và cheat day cho IF nhẹ nhàng 1 ngày 1 tuần vậy.