Vấn đề ở một bộ phim không phải là nó có bao nhiêu điểm vô lý, vấn đề là, thứ mà nó truyền đạt có đủ để người ta không thèm nhìn tới những điểm vô lý đó hay không.
Joker nói rằng, khi con người ta bị đẩy đến bước đường cùng, người ta sẽ thực sự thể hiện chính xác tính cách con người của mình. Và thật hay là Christopher Nolan đã đem đến hy vọng cho toàn thể nhân loại, chí ít là những người xem Batman The Dark Knight, một hy vọng về "nhân chi sơ, tính bản thiện".
Khi con người ta bị kéo xuống đến tầng thấp nhất của bản năng sinh tồn, dù đó là cảnh sát, thương nhân, người dân bình thường, phụ nữ, đàn ông, tội phạm - ăn cắp, cướp, giết người, cũng sẽ hành động giống nhau.
Khi Gotham trở nên hỗn loạn không thể kiểm soát, người ta đưa 2 con tàu tới để đem người dân ở đó đi tránh nạn. Trong đó, một con tàu chứa toàn phạm nhân, con tàu kia thì chứa toàn "người dân vô tội" bị buộc phải lựa chọn hoặc là nhấn nút kích hoạt để tàu kia nổ - và mình sẽ sống, hoặc là chờ đến 12:00 và cả 2 tàu sẽ cùng nổ - và tất nhiên mình sẽ chết. Họ có 15 phút. Tất nhiên, "những người dân vô tội" không bao giờ tin rằng những tên tội phạm bất lương kia sẽ để cho họ sống, và - cũng tất nhiên, những tên tội phạm không bao giờ tin rằng "người dân vô tội" kia sẽ thà hy sinh bản thân thay vì giết chúng. Một bài toán cân não cứ tưởng đã được quyết định xong xuôi, cả 2 tàu, sẽ cùng nổ - không phải chờ đến 12 giờ làm gì, vì chính họ sẽ giết nhau ngay lập tức.
Nhưng chẳng có thứ toán nào, dù là cao siêu hoàn hảo nhất, có thể đo được tâm lý con người.
Tên tội phạm bảo với sĩ quan cảnh sát đang giữ nút kích hoạt - họ đang cùng một thuyền: chúng ta đều biết phải làm như thế nào, anh hãy đưa nút kích hoạt đó cho tôi, có ai hỏi thì anh cứ nói là chúng tôi bạo loạn để cướp cái nút kích hoạt này. Và, viên cảnh sát, đã run run giao nút kích hoạt có tác dụng kích nổ con thuyền bên kia cho tên tội phạm.
Còn ở tàu bên kia, một người đứng lên nói rằng: chúng ta đều biết kết cuộc mà, nếu không ai dám để tay mình dính máu, thì tôi sẽ làm. Và anh ta đứng lên tới chỗ viên cảnh sát, giật lấy cái nút kích hoạt.
Tên tội phạm, sau khi lấy được cái nút kích hoạt, đã ném nó qua cửa sổ. Hắn từ chối việc hy sinh người khác để giữ mạng sống của bản thân. Và người bên thuyền kia cũng vậy, cuối cùng, anh ta vẫn không nhấn nổi cái nút kích hoạt đó.
Đồng hồ điểm 12 giờ, và không có thuyền nào nổ. Batman nói với Joker: ngươi đã sai khi nghĩ rằng sâu thẳm trong tâm hồn, ai cũng xấu xa như ngươi.
Và vì điều đó, Batman sẵn sàng cho Gotham mọi thứ của anh ấy, để bảo vệ sự bình yên của Gotham.
Trong tất cả các phim siêu anh hùng, cảnh sát - chính phủ - các bộ nội vụ... đóng duy nhất một vai trò, đó là phá hoại. Phá hoại tất cả mọi thứ mà lẽ ra bọn họ phải bảo vệ. Họ tự giết những "người dân vô tội" mà họ đáng lẽ ra phải bảo vệ, họ tìm cách giết cả những người bảo vệ họ. Vì cái gì? Vì họ cho rằng như vậy mới là "tốt cho toàn cục".
Vì đại cục, vì cái niềm tin dù sai lầm nhưng quá vững chắc của dân Gotham mà Batman đã chọn giải pháp dễ dàng nhất: nhận hết tội lỗi về phía mình để bảo vệ cho niềm tin và hy vọng của Gotham. Gordon bảo: đôi khi, người ta cần nhiều hơn sự thật. Việc Gordon nói với con trai mình: "mọi thứ sẽ ổn thôi" - dù không có bất kỳ điều gì chắc chắn là mọi thứ sẽ ổn, với việc Batman nhận hết tội về mình, để người dân Gotham tin rằng niềm hy vọng của họ là đúng đắn, hai hành động đó - đâu có gì khác nhau.
Stan Spunpike trên Chuyến Đò Hiệp Sĩ (Harry Potter) bảo rằng "dân Muggle chẳng bao giờ biết nhìn hay nghe một cách đúng đắn".
Đem phim ra hiện tại, không phải là cũng y như vậy hay sao. Những người nắm quyền lực, nói cho cùng, họ cũng chỉ là người, dù thông minh siêu việt đến đâu, họ vẫn chỉ là con người. Họ lập ra một đống quy tắc cho hành xử với mục đích ban đầu là "bảo vệ công bằng cho mọi người". Nhưng rốt cuộc, có thực sự là công bằng không. Không! Rừng bị tàn phá, hàng đống nhà máy công nghiệp được xây dựng, người ta đang cạo sạch biển, đang rút cạn kiệt dầu từ đáy biển... Tất cả những hành động đó đẩy Trái Đất đến tình trạng cực kỳ thiếu ổn định. Sự thiếu ổn định đó, ai là người chịu? Đâu phải những kẻ đi khai thác dầu, đâu phải những kẻ đi chặt phá rừng, mà là những người không bao giờ có đủ tiền giấy để sống ở những nơi an toàn hơn. Sóng thần, động đất, bão, ... họ là người chết trước hết.
Rồi những người giàu có kia, họ có chết không? Không biết. Nếu họ đủ tiền, thì lại có một đám người khác cũng "thông minh siêu việt" chế ra những cỗ máy hiện đại, sẽ đưa họ tới một nơi an toàn hơn, và họ sẽ sống tiếp. Cái thế giới này, đang đi về đâu vậy? Vẫn là câu đó thôi, khi con người chế tạo ra những vũ khí để tiêu diệt chính đồng loại của họ, dù vũ khí đó có tối tân lợi hại tới đâu, thì, đó cũng chỉ là biểu tượng cho sự ngu dốt và yếu đuối.
Thôi, kết thúc.
Rate: 9/10 - đồng hạng có duy nhất Inception. 9 bởi vì, trên đời này, chắc chẳng có thứ gì hoàn hảo. Hoặc, mình là đứa yếu đuối và thiếu tự tin nhưng lại tham lam và ích kỷ, chẳng dám rate cái gì 10, vì cứ nghĩ, nếu sau này có cái gì đó, hoàn hảo hơn.
Mai coi phim gì nhẹ đầu tí. Dẹp Nolan qua một bên.