Tôi đã bảo, tôi thỉnh thoảng gặp rắc rối với cái tính khí kỳ cục của mình. Điều đó thuộc phạm vi nói giảm đấy, chính xác là, tôi LUÔN LUÔN gặp rắc rối với cái tính khí ngớ ngẩn của mình.
Ví dụ như, trước mỗi kì thi, thay vì học bài - ôn bài - làm bài, tôi ăn - chơi game - ngủ, và cảm hứng viết blog thì dạt dào vô bờ bến. Tôi tự lý giải, đó là vì tôi căng thẳng ^__^
Tôi sắp thi. Điều đó cũng có nghĩa là chứng Quởn của tôi lại tái phát.
Vì thế, tôi vừa kiếm ra 1 thứ rất hay ho:PHOBIAS.
Ablutophobia- chứng sợ tắm rửa, giặt giũ (ối má ơi ... kiểu này có mà chết vì dơ)
Acarophobia- chứng sợ bị chích, và sợ luôn cả những con côn trùng có thể chích, ex: con ong
Acerophobia- chứng sợ đồ ăn có vị chua (hahahaha ^__^ tui khoái người mắc bệnh này nè, không giành ăn với tui)
Achluophobia- chứng sợ bóng tối
Acousticophobia- chứng sợ tiếng ồn
Acrophobia- chứng sợ độ cao
Aerophobia- chứng sợ khí độc
Aeroacrophobia- chứng sợ những nơi trên cao và không gian mở
Aeronausiphobia- chứng sợ những cơn ói gây ra bởi say máy bay (phải là máy bay cơ đấy!)
Agateophobia- chứng sợ bị điên (hahaha ... cái chứng gì mà ngớ ngẩn!)
Agliophobia- chứng sợ đau
Agoraphobia- chứng sợ những nơi không gian mở và đông người, sợ phải rời khỏi nơi trú ẩn của mình
Agraphobia- chứng sợ bị lạm dụng tình dục
Agrizoophobia- chứng sợ thú dữ
Agyrophobia- chứng sợ đường phố và việc phải băng qua đường (hình như tui có bị cái này, rất nhẹ thôi)
Aichmophobia- chứng sợ những thứ nhọn như kim, bút ... (tui có bị cái này, cũng rất nhẹ thôi)
Ailurophobia- chứng sợ mèo (tui thì bị chứng GHÉT mèo)
Albuminurophobia- chứng sợ những bệnh về thận (chỉ là thận thôi, tim gan phèo phổi thì ok, haha)
Alektorophobia- chứng sợ gà (hahaha ... sợ thế có ăn KFC không nhỉ?)
Algophobia- chứng sợ đau
Alliumphobia- chứng sợ tỏi (tui biết có người bị chứng này nè: ma cà rồng)
Allodoxaphobia- chứng sợ những ý kiến ( đố mà hiểu nó hoạt động như thế nào)
Altophobia- chứng sợ độ cao
Amathophobia- chứng sợ bụi
Amaxophobia- chứng sợ lái xe hơi
Ambulophobia- chứng sợ đi bộ (cái này, thi thoảng người ta gọi là LƯỜI)
Amnesiphobia- chứng sợ "bệnh lãng trí" (y hệt chứng sợ bị điên ... nghe ngu quá)
Amychophobia- chứng sợ những vết cào, hoặc bị cào
Anablephobia- chứng sợ phải nhìn lên trên (hahaha ... khó hiểu)
Ancraophobia- chứng sợ gió (Anemophobia) (tui từng đọc 1 cái fic hay lắm về chứng này nè)
Androphobia- chứng sợ đàn ông (hahaha ... đàn ông có mắc chứng này không ta)
Anginophobia- chứng sợ viêm họng, bị bóp cổ và không gian hẹp
Anglophobia- chứng sợ nước Anh và mọi thứ liên quan đến nước Anh (nghe giống lý do để biện hộ cho việc ngu môn tiếng Anh quá)
Angrophobia - chứng sợ những cơn giận dữ
Ankylophobia- chứng sợ những khớp nối bất động (immobility of joint??? nhảm nhí!)
Anthrophobia or Anthophobia- chứng sợ hoa (tui cũng có bị cái chứng này, à không, nhầm, tui bị chứng GHÉT hoa)
Anthropophobia- chứng sợ người và xã hội người (mắc bệnh này là hết chữa)
Antlophobia- chứng sợ lũ lụt
Anuptaphobia- chứng sợ ở một mình
Apeirophobia- chứng sợ sự vô tận
Aphenphosmphobia- chứng sợ bị đụng chạm
Apiphobia- chứng sợ con ong (bee)
Apotemnophobia- chứng sợ những người khiếm khuyết bộ phận cơ thể (dịch cho nó lịch sự, chứ nguyên văn là như thế này: fear of people with amputation)
Arachibutyrophobia- chứng sợ bơ đậu phộng dính vào vòm miệng (cái này là thiên hạ đệ nhất ngớ ngẩn rồi nhá!)
Arachnephobia or Arachnophobia- chứng sợ nhện
Arithmophobia- chứng sợ những con số (nếu mắc cái chứng này thì tui có phải làm kiểm tra kế toán không?)
Arsonphobia- chứng sợ lửa
Asthenophobia- chứng sợ sự mệt mỏi và yếu đuối
Astraphobia or Astrapophobia- chứng sợ sấm sét
Astrophobia- chứng sợ những ngôi sao và những thiên thể
Asymmetriphobia- chứng sợ những thứ không đối xứng (kinh dị! sợ cái gì đâu không à!)
Ataxiophobia- chứng sợ sự mất điều hòa (sự bất phối hợp của cơ bắp ????)
Ataxophobia- chứng sợ sự lộn xộn và bừa bộn (ở với mấy người này chắc sung sướng lắm)
Atelophobia- chứng sợ sự không hoàn hảo (... no comment)
Atephobia- chứng sợ sự phá hủy
Athazagoraphobia- chứng sợ bị người khác lãng quên
Atomosophobia- chứng sợ các vụ nổ nguyên tử (má ơi, hình như cái chứng này ai cũng bị cả)
Atychiphobia- chứng sợ thất bại
Aulophobia- chứng sợ cây sáo (flute - an instrument)
Aurophobia- chứng sợ vàng (gold) (tui thì không sợ vàng, chỉ là tui thích bạch kim hơn thôi, haha)
Auroraphobia- chứng sợ ánh sáng phương bắc (northern lights??) (lại nhảm nhí!)
Autodysomophobia- chứng sợ những thứ có mùi khó chịu
Automatonophobia- chứng sợ những thứ giả con người, ví dụ như người sáp, con rối, ...
Automysophobia- chứng sợ dơ (hahahaha ... cái này có thật, tui có quen 1 người như vậy)
Aviophobia or Aviatophobia- chứng sợ bay (ai biết bay đâu mà lại sợ bay hả trời!)
Và đó chỉ là vần A. Cái phobias này đầy đủ cả 24 vần cơ. Khủng khiếp.
Đọc cứ như thể đọc truyện cười vậy.
Nó làm tôi nghĩ: người ta luôn sợ cái gì đó để mà sống.
Chẳng hạn như, có một con số rất lớn những người bị mắc chứng Necrophobia: sợ chết, hoặc sợ mất người thân. Đó là một trong những hiển nhiên, những tình cảm đơn thuần của con người, thế thôi.
Thực ra, chẳng có gì đáng cười cả.
Sợ là một phức cảm rất phức tạp: căn bản, nó là ghét kèm thêm lo lắng, thỉnh thoảng có thêm một chút buồn bã, bực bội, chán nản, một chút thôi. Ví dụ như, tôi có một đứa bạn, tôi không muốn gặp nó, vì tôi cảm thấy rất khó chịu khi nhìn thấy bản mặt của nó, nghĩa là, tôi ghét nó. Nhưng, tôi có một người giáo viên, không không muốn gặp ông ta, vì lo rằng ông ta sẽ chửi mắng, đánh đập, hay làm gì đó tôi khi tôi phải gặp ông ta, và đó là sợ.
Phản ứng của con người khi gặp thứ mình sợ là một phản ứng rất hoang sơ, là chạy trốn. Những người càng tiến hóa ít thì sự chạy trốn đó càng thể hiện rõ. Ví dụ như, tôi sợ con ma, vì thế khi gặp nó, tôi sẽ hoặc là bỏ chạy hoặc là nhắm mắt. Hoặc, ví dụ như, ông giám đốc công ty A sợ bị công ty B cạnh tranh với mình, và ông ta tìm cách loại bỏ công ty B. Không thể cùng chung sống, thì là trốn chạy, tôi - động vật chậm phát triển, hay ông ta - thiên tài, cũng thế thôi.
Chạy trốn, căn bản là, là để tìm vào trạng thái mà mình cảm thấy an toàn.
Nhưng giả dụ như, tôi sợ ma, nhưng tôi buộc phải sống trong nghĩa địa, nghĩa là tôi không có chỗ nào để trốn chạy, và tôi không còn sợ ma nữa, đúng không? Sai rồi. Không phải là hết sợ ma, mà nỗi sợ bị chai lì dần vì tôi không có nơi an toàn để trốn.
Tôi không sợ chết. Vì thế tôi sẽ phóng xe vù vù trên đường lớn, tôi sẽ thử self-cut vài lần, tôi uống vài vỉ thuốc ngủ ... Nói chung, không sợ chết nghĩa là không yêu bản thân mình. Tương tự, không sợ mất người mà mình yêu thương, nghĩa là, không yêu thương ai cả.
Có ai đó bảo với tôi: khi bạn nhận ra mình yêu ai, nghĩa là bạn lại có thêm một gót chân Achilles: nỗi sợ mất người đó.
Vì thế, tôi đã luôn luôn nghĩ rằng: người ta phải sợ thứ gì đó, để mà tiếp tục sống. Vậy thôi.