10/23/2009

Fear


Tôi đã bảo, tôi thỉnh thoảng gặp rắc rối với cái tính khí kỳ cục của mình. Điều đó thuộc phạm vi nói giảm đấy, chính xác là, tôi LUÔN LUÔN gặp rắc rối với cái tính khí ngớ ngẩn của mình.


Ví dụ như, trước mỗi kì thi, thay vì học bài - ôn bài - làm bài, tôi ăn - chơi game - ngủ, và cảm hứng viết blog thì dạt dào vô bờ bến. Tôi tự lý giải, đó là vì tôi căng thẳng ^__^


Tôi sắp thi. Điều đó cũng có nghĩa là chứng Quởn của tôi lại tái phát.


Vì thế, tôi vừa kiếm ra 1 thứ rất hay ho:PHOBIAS.


Ablutophobia- chứng sợ tắm rửa, giặt giũ (ối má ơi ... kiểu này có mà chết vì dơ)

Acarophobia- chứng sợ bị chích, và sợ luôn cả những con côn trùng có thể chích, ex: con ong

Acerophobia- chứng sợ đồ ăn có vị chua (hahahaha ^__^ tui khoái người mắc bệnh này nè, không giành ăn với tui)

Achluophobia- chứng sợ bóng tối

Acousticophobia- chứng sợ tiếng ồn

Acrophobia- chứng sợ độ cao

Aerophobia- chứng sợ khí độc

Aeroacrophobia- chứng sợ những nơi trên cao và không gian mở

Aeronausiphobia- chứng sợ những cơn ói gây ra bởi say máy bay (phải là máy bay cơ đấy!)

Agateophobia- chứng sợ bị điên (hahaha ... cái chứng gì mà ngớ ngẩn!)

Agliophobia- chứng sợ đau

Agoraphobia- chứng sợ những nơi không gian mở và đông người, sợ phải rời khỏi nơi trú ẩn của mình

Agraphobia- chứng sợ bị lạm dụng tình dục

Agrizoophobia- chứng sợ thú dữ

Agyrophobia- chứng sợ đường phố và việc phải băng qua đường (hình như tui có bị cái này, rất nhẹ thôi)

Aichmophobia- chứng sợ những thứ nhọn như kim, bút ... (tui có bị cái này, cũng rất nhẹ thôi)

Ailurophobia- chứng sợ mèo (tui thì bị chứng GHÉT mèo)

Albuminurophobia- chứng sợ những bệnh về thận (chỉ là thận thôi, tim gan phèo phổi thì ok, haha)

Alektorophobia- chứng sợ gà (hahaha ... sợ thế có ăn KFC không nhỉ?)

Algophobia- chứng sợ đau

Alliumphobia- chứng sợ tỏi (tui biết có người bị chứng này nè: ma cà rồng)

Allodoxaphobia- chứng sợ những ý kiến ( đố mà hiểu nó hoạt động như thế nào)

Altophobia- chứng sợ độ cao

Amathophobia- chứng sợ bụi

Amaxophobia- chứng sợ lái xe hơi

Ambulophobia- chứng sợ đi bộ (cái này, thi thoảng người ta gọi là LƯỜI)

Amnesiphobia- chứng sợ "bệnh lãng trí" (y hệt chứng sợ bị điên ... nghe ngu quá)

Amychophobia- chứng sợ những vết cào, hoặc bị cào

Anablephobia- chứng sợ phải nhìn lên trên (hahaha ... khó hiểu)

Ancraophobia- chứng sợ gió (Anemophobia) (tui từng đọc 1 cái fic hay lắm về chứng này nè)

Androphobia- chứng sợ đàn ông (hahaha ... đàn ông có mắc chứng này không ta)

Anginophobia- chứng sợ viêm họng, bị bóp cổ và không gian hẹp

Anglophobia- chứng sợ nước Anh và mọi thứ liên quan đến nước Anh (nghe giống lý do để biện hộ cho việc ngu môn tiếng Anh quá)

Angrophobia - chứng sợ những cơn giận dữ

Ankylophobia- chứng sợ những khớp nối bất động (immobility of joint??? nhảm nhí!)

Anthrophobia or Anthophobia- chứng sợ hoa (tui cũng có bị cái chứng này, à không, nhầm, tui bị chứng GHÉT hoa)

Anthropophobia- chứng sợ người và xã hội người (mắc bệnh này là hết chữa)

Antlophobia- chứng sợ lũ lụt

Anuptaphobia- chứng sợ ở một mình

Apeirophobia- chứng sợ sự vô tận

Aphenphosmphobia- chứng sợ bị đụng chạm

Apiphobia- chứng sợ con ong (bee)

Apotemnophobia- chứng sợ những người khiếm khuyết bộ phận cơ thể (dịch cho nó lịch sự, chứ nguyên văn là như thế này: fear of people with amputation)

Arachibutyrophobia- chứng sợ bơ đậu phộng dính vào vòm miệng (cái này là thiên hạ đệ nhất ngớ ngẩn rồi nhá!)

Arachnephobia or Arachnophobia- chứng sợ nhện

Arithmophobia- chứng sợ những con số (nếu mắc cái chứng này thì tui có phải làm kiểm tra kế toán không?)

Arsonphobia- chứng sợ lửa

Asthenophobia- chứng sợ sự mệt mỏi và yếu đuối

Astraphobia or Astrapophobia- chứng sợ sấm sét

Astrophobia- chứng sợ những ngôi sao và những thiên thể

Asymmetriphobia- chứng sợ những thứ không đối xứng (kinh dị! sợ cái gì đâu không à!)

Ataxiophobia- chứng sợ sự mất điều hòa (sự bất phối hợp của cơ bắp ????)

Ataxophobia- chứng sợ sự lộn xộn và bừa bộn (ở với mấy người này chắc sung sướng lắm)

Atelophobia- chứng sợ sự không hoàn hảo (... no comment)

Atephobia- chứng sợ sự phá hủy

Athazagoraphobia- chứng sợ bị người khác lãng quên

Atomosophobia- chứng sợ các vụ nổ nguyên tử (má ơi, hình như cái chứng này ai cũng bị cả)

Atychiphobia- chứng sợ thất bại

Aulophobia- chứng sợ cây sáo (flute - an instrument)

Aurophobia- chứng sợ vàng (gold) (tui thì không sợ vàng, chỉ là tui thích bạch kim hơn thôi, haha)

Auroraphobia- chứng sợ ánh sáng phương bắc (northern lights??) (lại nhảm nhí!)

Autodysomophobia- chứng sợ những thứ có mùi khó chịu

Automatonophobia- chứng sợ những thứ giả con người, ví dụ như người sáp, con rối, ...

Automysophobia- chứng sợ dơ (hahahaha ... cái này có thật, tui có quen 1 người như vậy)

Aviophobia or Aviatophobia- chứng sợ bay (ai biết bay đâu mà lại sợ bay hả trời!)



Và đó chỉ là vần A. Cái phobias này đầy đủ cả 24 vần cơ. Khủng khiếp.


Đọc cứ như thể đọc truyện cười vậy.


Nó làm tôi nghĩ: người ta luôn sợ cái gì đó để mà sống.


Chẳng hạn như, có một con số rất lớn những người bị mắc chứng Necrophobia: sợ chết, hoặc sợ mất người thân. Đó là một trong những hiển nhiên, những tình cảm đơn thuần của con người, thế thôi.


Thực ra, chẳng có gì đáng cười cả.


Sợ là một phức cảm rất phức tạp: căn bản, nó là ghét kèm thêm lo lắng, thỉnh thoảng có thêm một chút buồn bã, bực bội, chán nản, một chút thôi. Ví dụ như, tôi có một đứa bạn, tôi không muốn gặp nó, vì tôi cảm thấy rất khó chịu khi nhìn thấy bản mặt của nó, nghĩa là, tôi ghét nó. Nhưng, tôi có một người giáo viên, không không muốn gặp ông ta, vì lo rằng ông ta sẽ chửi mắng, đánh đập, hay làm gì đó tôi khi tôi phải gặp ông ta, và đó là sợ.


Phản ứng của con người khi gặp thứ mình sợ là một phản ứng rất hoang sơ, là chạy trốn. Những người càng tiến hóa ít thì sự chạy trốn đó càng thể hiện rõ. Ví dụ như, tôi sợ con ma, vì thế khi gặp nó, tôi sẽ hoặc là bỏ chạy hoặc là nhắm mắt. Hoặc, ví dụ như, ông giám đốc công ty A sợ bị công ty B cạnh tranh với mình, và ông ta tìm cách loại bỏ công ty B. Không thể cùng chung sống, thì là trốn chạy, tôi - động vật chậm phát triển, hay ông ta - thiên tài, cũng thế thôi.


Chạy trốn, căn bản là, là để tìm vào trạng thái mà mình cảm thấy an toàn.


Nhưng giả dụ như, tôi sợ ma, nhưng tôi buộc phải sống trong nghĩa địa, nghĩa là tôi không có chỗ nào để trốn chạy, và tôi không còn sợ ma nữa, đúng không? Sai rồi. Không phải là hết sợ ma, mà nỗi sợ bị chai lì dần vì tôi không có nơi an toàn để trốn.


Tôi không sợ chết. Vì thế tôi sẽ phóng xe vù vù trên đường lớn, tôi sẽ thử self-cut vài lần, tôi uống vài vỉ thuốc ngủ ... Nói chung, không sợ chết nghĩa là không yêu bản thân mình. Tương tự, không sợ mất người mà mình yêu thương, nghĩa là, không yêu thương ai cả.


Có ai đó bảo với tôi: khi bạn nhận ra mình yêu ai, nghĩa là bạn lại có thêm một gót chân Achilles: nỗi sợ mất người đó.


Vì thế, tôi đã luôn luôn nghĩ rằng: người ta phải sợ thứ gì đó, để mà tiếp tục sống. Vậy thôi.










10/22/2009

Tôi không cho ai thứ gì cả


Tôi đã nói câu này nhiều lần rồi nhỉ, tôi hay gặp rắc rối với cái tính khí kì cục của mình.


Tôi chẳng cho ai bất kỳ thứ gì cả.


Gọi tôi là ích kỷ cũng được. Nhưng phương châm sống của tôi là, tôi-không-cho-ai-thứ-gì-hết.


Ngày xưa, chính xác là năm lớp 2, khi nghe Mai An Tiêm nói câu: Của biếu là của lo, của cho là của nợ, tôi đã nhăn trán nghĩ: cha nội này khùng.


Mất hơn chục năm, tôi mới ngộ ra ý nghĩa của câu nói ấy và phục ông khủng khiếp. Nhưng cũng buồn khủng khiếp, hóa ra, từ cái thuở hoang sơ, con người ta đã mặc định một điều rất vô duyên rằng: CHO đi, tức là phải NHẬN lại.


Tôi hay bật cười khi có người hỏi, tại sao tôi có thể thích/ thậm chí là yêu, những người tôi chưa nói chuyện một lần, rằng, họ có làm cái gì cho tôi đâu mà tôi thích/ thậm chí là yêu. Tôi nghe trong câu nói một sự mỉa mai rất đỗi rõ ràng, tôi ngu ngốc. Nhưng, tôi nhìn họ, và chỉ dám tự hỏi mình: phải NHẬN được thứ gì đó, thì mới thích/ thậm chí là yêu, một người nào đó ư?


Có lần, tôi đã thở dài khi bạn tôi sốt sắng đưa cho tôi mượn một quyển sách của nó. Ban đầu thì có hơi ngạc nhiên, vì trước giờ, hiếm khi nó hào hứng như vậy. Nhưng sau đó, khi nó nhờ tôi giúp nó một chuyện khác, thì tôi mới vỡ lẽ. Không buồn, chỉ là thở dài thôi. Nó sống công bằng, đến mức khờ khạo luôn rồi. Người như tôi ... cần gì phải làm thế.


Nói ra thì đúng là quá đáng và ngỗ ngược, nhưng tôi không nén được một cái nhíu mày khi mà ai đó bảo tôi phải hiếu thảo, bởi vì cha mẹ cho tôi mạng sống và nuôi nấng đến mức này. Xin lỗi, tôi không nghĩ vậy. Tôi không có yêu cầu họ cho tôi mạng sống, thậm chí, nhiều lúc tôi nghĩ, giá mà một con tinh trùng khác, gặp một cái trứng khác, thì sẽ tốt hơn rất nhiều, vì tôi không muốn sống một chút nào cả. Lớp 1, tôi luôn được dạy rằng NHẬN thì phải biết cảm ơn, nghĩa là phải BIẾT ƠN. Nhưng, những thứ như trên, người ta CHO và ép mình phải NHẬN, sau đó, lại bắt buộc mình phải CHO lại. Nực cười ...


Cái mặc định ngớ ngẩn và ngu ngốc.


Bởi vậy, tôi-không-cho-ai-thứ-gì-cả. Tôi-chỉ-nhận-mà-thôi.


Tôi sẽ làm mọi thứ, bất chấp mọi thứ, để cho cha mẹ tôi hạnh phúc. Không phải vì họ sinh ra và nuôi tôi đến chừng này. Đơn giản là vì, khi họ hạnh phúc một, tôi sẽ NHẬN được một thứ hạnh phúc lớn gấp trăm lần. Tôi-chỉ-nhận-mà-thôi ^__^


Tôi sẽ giúp bạn tôi cái gì đó, miễn là, tôi NHẬN được sự vui vẻ và thanh thản từ việc đó. Cho nên, chẳng cần phải nói cảm ơn. Tôi-chỉ-nhận-mà-thôi ^__^ (khi không NHẬN, thì tôi sẽ không làm, tôi không phải loại người giỏi việc ép buộc bản thân mình làm điều mình không thích)


Tôi sẽ hét toáng lên khi có ai đó bôi nhọ họ, hoặc sẽ bỏ hàng giờ online chỉ để vote cho một bình chọn ngớ ngẩn. Hơn ai hết, tôi biết, cái tôi yêu, có lẽ chỉ là public mask, và điều tôi làm, là vô lý. Nhưng, bằng một thứ tình cảm đơn thuần, tôi biết, khi họ cười, tôi sẽ NHẬN được niềm vui. Như thế là đủ. Tôi-chỉ-nhận-mà-thôi ^__^


------


Next topic: Yêu là mù quáng. Người ta phải sợ cái gì đó, để sống.

Ngu si hưởng thái bình


Thỉnh thoảng tôi gặp rắc rối với cái tính khí của chính mình.
Dạo này tôi rất tâm đắc cái câu: ngu si hưởng thái bình. ^__^
IQ thấp một chút thì sẽ bớt suy nghĩ một chút.


Suy nghĩ ít đi một chút thì sẽ cười toe toét khi người ta khen mình, mà không cần xét xem liệu có phải vì người ta sắp nhờ vả mình nên mới khen ngợi, hay đó chẳng qua là một sự châm biếm, nói kháy hay đá đểu cái gì đó.


Suy nghĩ ít đi một chút thì sẽ có cơ hội thể hiện nhiều cảm xúc hơn. Vui thì cười, buồn thì khóc, hoặc giả, gặp đứa nào mình ghét thì phùng mang trợn má không thèm chào nó, gặp đứa nào mình thích thì tay bắt mặt mừng, thấy người nào đó mà có lẽ mình sẽ thích thì tung tăng đi làm quen … nói chung là, dẹp phứt cái public mask đi, cho bản mặt thật lộ ra mà không sợ bị tổn thương.


Suy nghĩ ít đi một chút thì sẽ đổ thừa cho “trùng hợp” nhiều hơn là tâm ý của con người. Chẳng hạn như, người ta đi phát kẹo, đến lượt bạn, tự nhiên hết kẹo, thay vì nghĩ rằng “người ta ghét mình” thì chỉ cần nghĩ đơn giản là “tới phiên mình thì vô tình kẹo hết”.
Vậy thì sẽ nhẹ lòng hơn nhiều…!


^__^


Tôi thì chẳng thông minh gì cho cam. Chỉ thấy mình chưa đạt được đẳng cấp “ngu si” như thế ^___^ Nên thỉnh thoảng, vẫn cứ suy nghĩ cho nhiều vào, tính toán cho kỹ vào, và kết quả thì chẳng đâu vào đâu cả.


Càng ngẫm, càng thấy nể cái triết lý Karma, đúng là: cái gì cũng có cái giá của nó.

Tính tôi khó gần. Chắc vậy. Tôi ghét nhất là khi mình làm thân với ai, mà họ không đáp lại. Cho nên, một mặt, tôi không thèm làm thân với ai, mặt khác, tôi ứ thèm đáp lại khi có người muốn làm thân với tôi. ^__^ Ha ha ha… Rốt cuộc, tôi hoàn toàn lạc lõng khi bước vào cái chốn ấy, vô hình chung, lại cảm thấy chán nản. Sáng nay, vô tình, lại cảm thấy chán … ^__^


---


Next topic: những thứ quý giá nhất trên đời - là miễn phí

10/19/2009

Chap 340 - 349


Cũng khá lâu rồi tớ không viết gì về tình yêu Manga của mình nhỉ ^__^ Cái tính tớ nó thế, mỗi lần chỉ yêu được 1 thứ, khi tình yêu này lớn quá thì cái kia tự động thu nhỏ lại!


Rồi, vào vấn đề chính thôi. Naruto tập 38 tuần này quả thật là đặc sắc quá!


Dù có nói đi nói lại câu này hàng trăm hàng nghìn lần, dù người nghe có mòn lỗ tai và thậm chí dù tớ có phải vào viện để chỉnh lại não vì bệnh repeat thì tớ vẫn cứ nói: NARUTO LÀ SHONEN-AI !


Và cái chất Ai trong đó càng ngày càng nổi rõ hơn.


Điển hình là trong tập này, khi thằng nhóc tự xưng là đệ tử của Naruto triển khai thuật sexy, thuật "2 nàng sexy" thì 2 nàng đang tung tăng nắm tay nhau, nhưng thuật "2 chàng sexy" (2 chàng này là Sasukun của tớ - *ộc ộc, máu mũi* - và Sai-kun) thì 2 chàng lại đang ... khửa khửa khửa ... không có khói thì chắc chắn là một cảnh YAOI lâm ly bi đát! Ôi Kishimoto sensei, ông càng ngày càng lộ liễu rồi.


Coi đoạn đó máu mũi tớ có cứ ộc cả ra. Shocked! Shocked khủng khiếp! Haha ... mà buồn cười cái mặt của Sakura-chan với Naruto-kun khi xem cảnh đó lắm cơ, Sakura thì rú lên, cái mặt bạn ấy cứ như là sắp phụt máu tới nơi (đúng chất Yaoi-fangur chứ không phải cái chất boy-addiction đâu nhé), còn bạn Naruto thì nhăn nhó đến biến dạng cả mặt mày. Mặc dù theo truyện thì Naruto nhăn nhó vì "cái chiêu bậy bạ", nhưng tớ không thể bắt bản thân mình không nghĩ là: Naru-chan nhăn nhó vì cái người đang "ấy ấy" với hình nhân Sasuke-kun là Sai-kun chứ không phải là bé ấy.


Haish .... nói gì thì nói, tình cảm của Naruto-chan dạo này bộc phát khiếp quá rồi. Sâu đậm quá rồi.


Đùa thế đủ rồi, nghiêm túc đây!


o0o ------ o0o ------- o0o ------ o0o ------ o0o ------ o0o


Sasuke-kun ơi là Sasuke-kun, tớ biết cậu chỉ yêu Itachi-sama, và mãi mãi yêu Itachi-sama, nhưng cậu cũng không nên bỏ Naruto-chan như thế chứ. Nếu biết trước phải bỏ như vầy, thì lúc đó, cậu đừng đỡ hàng loạt mũi tên băng cho Naruchan như vậy, hoặc là, cậu giết phứt Naruchan ở thách Kết Thúc đi, hoặc là, cậu thôi cái trò cư xử cool ơi là cool (hehehe) hoặc kiếm cái gì đó hủy hoại luôn nhan sắc hoàn mỹ của cậu đi ... Ý tớ là, cậu đừng để thằng bé yêu cậu sâu đậm như vậy, rồi lại từ chối và bỏ nó phũ phàng như thế chứ.


Tớ yêu Sasukun, và sự thật là ở những tập đầu Naruto Shippunen này tớ không ưa Naruto cho lắm, nhưng lúc tớ nhìn thấy Naruchan bật khóc khi không ngăn được cậu đi, khi tớ nhìn thấy thằng bé cố hết sức để cắt đôi cái thác rồi gục xuống, hay lúc thằng bé xài chiêu Rasen Shuriken đến kiệt sức và gân tay bung bét hết mà "lúc nào trong mắt Naruto cũng có hình ảnh của Sasuke", hay lúc thằng bé mặt buồn ơi là buồn, nói rằng: "thuộc tính của em như thế, thật là hay nhỉ ..." - "ừ, chỉ có Nước mới thắng được Sét" - "không, ý em là, chỉ có Gió mới giúp Lửa mạnh lên được".


Tớ nói thật, tớ đã suýt khóc khi thằng bé nói thế. Nó không bao giờ muốn chống lại cậu cả, nó chẳng bao giờ muốn cạnh tranh gì với cậu, hoặc chí ít, những thứ cạnh tranh mà nó đang thực hiện không phải để đánh bại cậu, mà là để đến gần với cậu hơn, chính xác mà nói thì là đến gần với đẳng cấp của cậu, thiên tài Sasuke hơn, phũ phàng mà nói, là để xứng đáng với cậu hơn.


Sasuke-kun ah, Naruchan yêu cậu, thực lòng yêu cậu, và một uke cứng đầu như nó chẳng bao giờ chịu thay đổi tư tưởng đâu, dù cho cậu có giết nó đi chăng nữa thì nó cũng chẳng hết yêu cậu đâu.


Lúc cậu đứng nhìn cây cầu Naruto và mỉm cười, tớ biết đâu đó trong tim cậu, hình bóng Naruchan vẫn còn sâu sắc lắm, ... tớ biết cậu phải đi tìm Itachi-sama, nhưng ... khỉ thật ... tại sao chứ, tại sao Kishimoto sensei lại chẳng cho cậu một cơ hội nào để đáp lại tình cảm của những người kia dành cho cậu, Itachi-sama ám ảnh cậu suốt khi anh còn sống, nhưng cậu chỉ biết được tình cảm của anh khi anh đã chết, và anh lại tiếp tục ám ảnh cậu, thứ tình cảm quá lớn ấy chẳng bao giờ cho phép cậu đáp lại tình cảm của Naruchan, mặc dù, đã có lúc tớ nghĩ, giá mà cậu yêu Naruchan, thì có phải cậu đã vui vẻ hơn rất nhiều rồi hay không.


Haish ... tớ chỉ biết thở dài thôi, chứ làm sao bây giờ! Cậu ngốc ... tớ biết, nhưng như thế thì tớ mới yêu hoài không bỏ được đây này ...!


Thôi, nghiêm túc thế đủ rồi, đùa tiếp đây!


o0o ------ o0o ------- o0o ------ o0o ------ o0o ------ o0o


Trong tập này có cảnh trùng hợp hay lắm nhé, lúc đánh nhau với Akatsuki thì Naruto có bảo với Kakashi-sensei là "Xin thầy đừng cản trở em vượt qua cây cầu đó", lúc sau, Sasukun có dừng lại trước cây cầu Naruto và mỉm cười một mình. Hay ... hai đứa bây, cùng một lúc, liên quan tới cây cầu như thế đấy à...!


Khửa khửa ... lần này xuất hiện bạn Suigetsu, vừa xuất hiện là đã naked trước mặt Sasukun rồi, đã vậy, còn để nguyên tình trạng đó mà ôm Sasuke kun nữa chứ. Hí hí ... thích thế, Naruchan mà biết cảnh này, chắc ghen lồng lộn lên đây. Thú vị quá!


Còn bạn Karin nữa chứ... haha, thiệt là, cái cách bạn ấy cứ xích lại gần Sasuke kun và xưng em ngọt xớt như vậy ... giá mà Sakura chan ở đây, thế nào cũng long trời lở đất cho coi... hahaha ...!


Sasukun của tớ ... sao mà cậu lăng nhăng thế!


Lúc Naruchan bị gẫy tay phải, Sakura chan đã định đút ramen cho Naruchan ăn, nhưng hên xui may rủi thế nào ấy, mà thành ra Sai-kun đút ramen, ... cãi nhau một hồi thành ra Kakashi-sensei là người vinh dự lãnh nhiệm vụ ấy! Hahaha ... coi đoạn đó mà sặc sụa luôn.


Ghi nhận của tuần này là: Naruto-kun đã tiến bộ một chút trong thi triển thuật, và tiến bộ vượt bậc trong việc gây cảm tình với tớ (hí hí, vì bé ấy cứ yêu Sasukun như thế, làm sao tớ ghét được chớ!), Sai-kun vẫn dậm chân tại chỗ trong việc "kết bạn" (hahaha, thằng nhóc này thật là ...!), còn Sasuke-kun thì không còn gì để nói, nhìn cái cách cậu ấy vung kiếm và di chuyển nhanh khủng khiếp, tớ muốn chuyển sang gọi bằng Sasuke-sama đấy chứ, không hổ danh em trai (và người yêu) của Itachi-sama, nhỉ!


Thôi, nhắng thế đủ rồi. Nghỉ ở đây. Lần đầu tiên tớ post hình của SasuNaru trên blog đấy! Khỉ thật, kiếm ra cái hình trong sáng nó khó như cái chuyện tắm mà không xài sữa tắm vậy! Grrr... Một bọn Yaoi-fangur thú tính ... thiệt là ... y chang mình! *.*

10/14/2009

Here we go again - Demi Lovato

I throw all of your stuff away
I’m gonna clear you out of my head
I tear you out of my heart
And ignore all your messages
I tell everyone we are through
'Cause I'm so much better without you
But it’s just another pretty lie
'Cause I break down
Every time you come around
O Oh O Oh
So how did you get here under my skin?
I swore that I'd never let you back in
Should have known better in trying to let you go
'Cause here we go go go again
Hard as I try I know I can't quit
Something about youis so addictive
We're falling together
You'd think that by now I'd know
Cause here we go go go again
You never know what you want
And you never say what you mean
But I start to go insane
Every time that you look at me
You only hear half of what I say
And you're always showing up too late
And I know that I should say goodbye
But it's no use
Can't be with or without you
O Oh O Oh
So how did you get hereunder my skin?
I swore that I'd never let you back in
Should have known better in trying to let you go
Cause here we go go go again
Hard as I try I know I can't quit
Something about you is so addictive
We're falling together you’d think that by now I'd know
Cause here we go go go again
And again, and again, and again, and again, and again
I threw all of your stuff away
And I cleared you out of my head
And I tore you out of my heart
O oh o oh, o oh o oh
So how did you get here under my skin?
I swore that I'd never let you back in
Should have known better in trying to let you go
Cause here we go go go again
Hard as I try I know I can't quit
Something about you is so addictive
We're falling together you'd think that by now I'd know
Cause here we go go here we go again
Here we go again
Should have known better in trying to let you go
'Cause here we go go go again
Again (and again, and again)
Again (and again, and again)
And again
And again
..

10/12/2009

Cậu và tớ - ngày âm u thứ nhất


Tớ sẽ không nói rằng "tớ và cậu" là "chị và em"
Vì chúng ta không phải ruột thịt, chẳng phải ruột dư, mà cũng chưa từng phun nước miếng kết nghĩa ... ^___^
Vì cậu sẽ không bao giờ chịu gọi tớ là chị
Và vì ... Tớ chưa làm được gì cho cậu để xứng với chữ "chị" đó


Tớ sẽ không nói rằng "tớ và cậu" là "anh và em"
Vì cậu sẽ khoái chí mà cười đến toét miệng
Vì cách xưng hô đó sẽ gây hiểu lầm cho người khác
Và vì ... khi cậu là "anh", tớ sẽ lại có cớ dựa vào cậu nhiều hơn, điều đó là không tốt


Tớ sẽ không gọi quan hệ của bọn mình là "lợi dụng"
cậu chẳng bao giờ nhớ ra rằng tớ đã mượn của cậu bao nhiêu tiền
Vì tớ luôn chia cho cậu nửa cái bánh kem, dù ... có trời chứng giám, tớ nghiện đồ ngọt đến xấu tính
Và vì ... thậm chí nếu biết người kia lợi dụng mình, tớ và cậu vẫn luôn sẵn sàng để bị lợi dụng ^.^


Tớ sẽ không gọi quan hệ của bọn mình là "kí sinh"
Vì khi tớ đứt tay, chưa kịp đau thì đã thấy cậu khóc
Vì khi cậu khóc, tớ chẳng biết làm gì ngoài chuyện khóc theo
Và vì ... chúng ta chẳng đứa nào đủ mạnh để cho đứa kia dựa vào ... buồn nhỉ!


Tớ chẳng bao giờ gọi tình cảm của bọn mình là "tình bạn"
Vì cậu luôn nắm tay tớ khi chúng ta phải bước vào đám đông
Vì tớ sẽ luôn để tay mình trong tay cậu mặc dù tim thì đập thình thịch
Và vì ... tình bạn sẽ "hữu hạn", còn chúng ta là "vĩnh cửu"


Mà ... tớ cũng chẳng bao giờ gọi tình cảm của bọn mình là "tình yêu"
Vì chúng ta sẽ nổi da gà ^__^
Vì khi cậu cười tươi bên người ta của cậu, tớ sẽ thấy hạnh phúc, thật lòng
Và vì ... tình yêu là ích kỷ và mù quáng, còn chúng ta là rộng lượng và IQ rất cao ^___^


Đã quá muộn để chúng ta nhận ra mình đã đi quá xa biên giới tình bạn
Nhưng chúng ta hoàn toàn chệch khỏi biên giới tình yêu
Tớ sẽ thôi không thắc mắc quan hệ của chúng ta là gì
Và cậu cũng đừng buồn vì chẳng thể trả lời cho tớ


Những ngày mưa, cậu sẽ cười, và bảo đó là nụ cười p/s, đem mặt trời về cho tớ ấm
Những ngày nắng, tớ sẽ thổi phù phù vào mặt cậu ... tạo mưa
Những đêm dài, bọn mình nằm cạnh nhau và cười sự ngốc nghếch của con người, rồi lại khóc vì mình cũng chỉ là con người
Và ... bọn mình cũng ngốc ...


Tớ biết
Bí mật của cậu là không thể giấu
Nếu quẳng vào lửa, nó sẽ làm lửa tắt
Nếu ném xuống nước, nó sẽ nổi lên
Nếu bỏ vào bóng tối, nó sẽ phát sáng
Vậy nên tớ đã ăn cắp nó
Và tiện tay chôm cả nỗi đau của cậu
Tha thứ cho sự tham lam của tớ nhé
Vì đau theo cậu sẽ đỡ đau hơn nhìn cậu đau một mình ...


Tớ đã hứa rằng
Tớ sẽ không khóc nữa, miễn là cậu còn ở bên tớ
Và tớ chỉ có thể hứa như thế thôi
Tớ xin lỗi
Nhưng thật là khó để tiếp tục thở trong một bầu không khí không còn cậu
Sẽ là vô lý nếu bắt mặt trời mọc mà cậu không mở mắt để nhìn
Sẽ là bất khả thi nếu tớ phải che ô một mình
Và tớ sẽ không thể cười nếu cậu không khóc giùm tớ khi tớ đau ...

Cậu của tớ ...
12.10.2009
Ngày âm u thứ nhất



10/11/2009

YunJae report [5] - Những đứa con bị bỏ rơi – part 2 – Susu

Vâng, xin gửi đến quý độc giả lời chào ngớ nhất trong ngày!

Dưới đây là những bằng chứng rõ ràng cho sự hắt hủi SuSu của YunJae couple mà MC kiêm Manager kiêm đủ thứ tui đây đã dày công tích góp.

Với bằng chứng này, dám ngay cả tòa án cũng phải bắt giam đôi này vì tội ngược đãi con cái đấy. Hứ … thân mật quá trớn quên luôn nghĩa vụ gia đình!














Đồng ý là họ đẹp đôi thật, và mỗi lần họ ngồi gần nhau thì thật là thích. Nhưng cái gì cũng có giới
hạn của nó chớ, cứ làm như thế, rủi có fan nào không biết YunJae (đừng bảo là không có, có những đứa thuộc dạng ngu siêu cấp ấy) lại tưởng do Su péo bốc mùi quá khiến JaeJae bỏ chạy ra xa thì thiệt là tội Su péo nhà ta!

Nhưng nói gì thì nói, tui đây vẫn nghĩ lỗi lần này là do Appa chứ không phải Umma đâu. Đành rằng Umma là người ngồi giữa, nhưng mọi người có để ý rằng chính Appa là người chủ động rút ngắn khoảng cách, chớ đâu phải Umma. Còn lý do tại sao Su péo không dám xích lại gần Umma của bé ư, một phần là do Su péo vô tư, không có nghiện hơi của Umma như Appa (há há), phần khác là do Appa sẽ ném cho Su péo vài ánh nhìn chết chóc ngay. Ôi … nói túm lại là đọc xong bài này, thương Su péo quá sức!


10/09/2009

YunJae report [5] chap 1 - đứa con bị quên lãng, Minnie

Ai bảo làm con của hai người này là sướng? Cái gì gọi là "Jae cưng chiều Minnie hết mực", cái gì gọi là "Yunho luôn bảo vệ đứa con trai út của mình", làm gì có! Hai người, mỗi lần thắm thiết thì lại quẳng bé Min sang một bên, cứ như là không tồn tại vậy đó. Mắt họ nhìn nhau đắm đuối, tay chân họ nắm nhau không buông, Minnie hoàn toàn bị ném vào vùng quên lãng. Chưa kể, lâu lâu còn bị lợi dụng làm tấm chắn nữa chứ, Appa muốn nắm tay Umma thì nắm đại cho rồi, bày đặt khều khều con làm chi!

Đấy, trong mắt Appa còn đứa con này không! Ngồi xa thế mà cũng tìm cách với qua vuốt ve cho được!

Minnie đang quạu lắm ấy nhé! Quá đáng, chuyện gì mà phải vượt qua Minnie, đẩy Minnie hẳn ra sau mà nắm tay nắm chân thế này!


Cơ mà, thỉnh thoảng họ cũng lịch sự, không nắm trước mặt, Yunnie tìm cách luồn tay ra phía sau Minnie, khều khều "má tụi nhỏ" ...


Minnie xinh thế này, mà chẳng ai thèm thấy cả, vì sao ư? Vì appa với Umma đã kịp làm fan mất máu ngất xỉu trước rồi còn đâu!


Khó lắm Minnie mới chường được cái mặt ra. Thôi mà tự an ủi bản thân, vì sự tồn tại YooChun hyung phía sau hoàn toàn ... bị quên mất!

Lại nói chuyện và nhìn nhau. Này, nhìn Minnie này, nhìn Minnie này, ngồi ngay kế bên đây, tại sao không nhìn! Đã vậy, người đang cầm mic là Minnie ấy nhé, vậy mà chẳng coi thằng bé ra gì sất!


Appa lại tìm cách nắm tay Umma nữa.



Kết thúc chap 1 của YunJae report part 5 - những đứa con bị quên lãng!
Kì sau, sẽ là nạn nhân nào đây? Chúng ta hãy tiếp tục chờ nhé.
YunJae report trực tiếp từ blogspot của MXChan.
Kính chào và hẹn gặp lại.

YunJae report [4]

Long time no see!

Chương trình YunJae hàng tuần xin gửi đến quý độc giả lời chào thắm thiết và bấn loạn nhất!

Do tình trạng sức khỏe của MC kiêm Manager kiêm Viewer kiêm tạp vụ của chương trình là tui đây dạo này không được tốt lành cho lắm. Thực lòng mà nói, bệnh thì ít nhưng ăn vạ thì nhiều. Mà ăn vạ thì phải hoạch định chiến lược, kế hoạch tác chiến ... Ôi, xin lỗi, dạo này bị bệnh lạc đề hơi nặng. Đầu óc lẩn thẩn mất!

Quay lại chủ đề chính, YunJae report lần này xin mạn đàm đến những nhân vật thứ 3 bất đắc dĩ trong những YunJae moments ^___^

Đầu tiên, là bạn Yoochun, người hay khơi gợi chuyện YunJae nhất.

Có một lần trong Thailand interview, MC nêu nickname mà Thailand fan gọi TVXQ: Yunho là Gấu (khửa khửa khửa ...), Yoochun là Gà (không hiểu không hiểu), Junsu là Cá Heo, và Changmin là nhân vật Đạo Minh Tự trong Hana Yori Dango (con người duy nhất trong TVXQ), còn Boo Jae thì không hiểu sao mà fan Thailand chưa đặt nickname được.

Vì Junsu đã từng nói rằng Su Péo rất thích trái dừa, nên MC đã thay mặt chương trình tặng cho Su Péo một trái dừa (và bạn ấy không biết ăn làm sao ^^), Boo Jae, lúc này đã phẫn uất lắm rồi, bèn nói: thế tui thích voi thì sao, không ai tặng tui con voi nào à? Yoochun bèn phá ra cười và bảo là: cần gì voi, cậu có nguyên con Gấu rồi mà!

Há há há há há há há ... (thứ lỗi MC thiếu kềm chế, cười giọng nham nhở).

Lúc ấy, bạn Yunnie với Boo Jae ngớ người ra hết nói năng gì, may mà Su Péo lập tức đỡ lời: trong nhóm có con Gấu rồi thì cần chi con Voi nữa. Lúc này mọi người lập tức đổi chủ đề.

Khửa khửa ... (thiếu kềm chế tập 2)

(Video vấn đề này đã lưu trong máy)

"YunJae is real, and the members know it."

Nhưng mỗi member thì lại có cách hành xử riêng. Chẳng hạn như Mickey lúc nào cũng khơi chuyện phá đám, giống như, có lần đang phỏng vấn Yunnie sau cánh gà, Yoochun liền choàng vai âu yếm Boo Jae, vỗ vai tìm cách thu hút sự chú ý của Yunnie, và Yunnie, đang nói chuyện ngon trớn, bỗng vấp ngay lập tức. Đích thị là bị chọc cho ghen lên trên chứ còn gì nữa.

Khúc sau của đoạn video là lúc Yunho - không hiểu sao - đã đến đứng kế bên JaeJae, Yoochun lúc này ôm luôn JaeJea, và Yunnie thì nhăn nhó cả mặt mày. Hehehe ...

Cơ mà, bạn MC rất thích cái video này nhé, hành động của bạn Yoochun trong dịu dàng vô cùng, còn gương mặt cực kỳ đáng yêu của bạn JaeJae nữa, rất chi là đáng yêu nhé. YunJae rõ như ban ngày vậy đó. Lúc này, chắc 2 người mới yêu nhau.

Không nghịch phá như Yoochun, Minmin đáng yêu lại là lá chắn hữu hiệu nhất, luôn tìm cách che giấu cho bí mật YunJae.

Có ai quên được huyền thoại MFMK 2008 xin giơ tay lên. Tốt, không ai quên cả. Trong MFMK 2008, có hai điều mà chúng ta nhớ hoài, đó là Minnie, người kềm chế cảm xúc tốt nhất nhóm, người ít khóc nhất nhóm, lần đó là khóc sướt mướt. Nhận định ban đầu của Cass là do Minmin buồn bực vì để mất giải thưởng nhóm nhạc nam xuất sắc nhất vào tay Big Bang, mặc dù theo kết quả bình chọn trên mạng thì VIP làm sao so lại Cass. Thế là, đêm đó, mạng bị khủng bố bởi hàng loạt những mess bất bình của Cass.

Song, đến sáng hôm sau thì trong một buổi họp báo, Minnie mới bảo rằng bạn ấy khóc là do quá xúc động, không ngờ mới đi xa về (1 năm 7 tháng bên Nhật) mà vẫn được ủng hộ như thế. Lúc này, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng theo phân tích của tui, thì cái lý do Minnie khóc không hẳn đơn giản vậy đâu. Minnie rơi nước mắt là để bắn một mũi tên trúng 2, 3 con nhạn kìa. Vâng, vấn đề chính là điều thứ hai mà chúng ta nhớ hoài: YunJae super sweet moment!

Này nhé, đầu tiên là Yunnie thì thầm vào tai Joongie, kéo Joongie lên ngồi cạnh mình. Một lúc sau, hai đứa nó chính thức nắm tay nhau, khi nói chuyện thì kéo thật sát vào thì thầm vào tai nhau. Lúc Yunnie đứng dậy đi đâu đó thì Joongie cũng đi theo luôn... chưa kể việc đi nhận giải thưởng, là leader, thay vì lên bục nhận giải trước, đằng này bạn leader-shi quên luôn giải mà bay lại ôm bạn Jae, một cái ôm cực kỳ thắm thiết!

Thế là, đứa con trai út, bị gạt ra rìa cả buổi, không chịu đựng nổi bèn bật khóc nức nở để thu hút sự chú ý của cánh báo chí về phía mình, để câu hỏi đặt ra không phải là "Tại sao YunJae thân mật khiếp thế?" mà là "Tại sao Minnie bé bỏng là khóc sướt mướt thế?"

Minnie quả thật rất thông minh và khéo léo trong cư xử.

Trong Show happy together, khi mà MC cố tình bắt bí Yunnie: DBSK say khướt cả ra! Thì Yoochun và Junsu lập tức chối: không phải chúng em, trong khi Minnie ngồi im, mặt hình sự hết sức, như thể đang phân vân không biết có nên chối không đây, vì nếu chối chẳng khác nào thừa nhận chỉ có Yunnie và JaeJae ra ngoài 2 mình. May thay, lúc đó Joongie thấy vẻ mặt đáng thương của Minnie bèn đứng ra nhận tội bảo vệ cậu bé trong sáng này.

Tạm thời, chuyện nhân vật thứ 3 kết thúc ở đây nhé, có nhiều chứng cứ nữa, nhưng tui chưa coi qua nên không dám tung rumors.

Mời bà con xem tiếp phần Minnie bị Appa Umma của bé cho ra rìa hoàn toàn ở phía trên!

10/05/2009

October Playlist



1. Colors - Melody and Harmony (Jaejoong - Yoochun TVXQ)
2. Trouble is a Friend (Lenka)
3. Women's Generation (Davichi,Seeya,T-Ara Ji Yeon)
4. Here we go again (Demi Lovato)
5. When the love falls raining (Piano - Yimura)
6. Time to love (T-ara, Supernova)
7. Survivor (TVXQ)
8. Hot issue (4minute)
9. Snuff (Skipknot) (Vẫn không bỏ bài này ra khỏi list được là sao?)
10. HeartBreaker (G-Dragon Big Bang)
11. Smoke gets in your eyes (Guitar Version)
12. Somebre Dimanche (AC&M)
13. Symphony no.40 (Mozart - Audition remix version)

10/04/2009

KiMin couple

Những điểm giống nhau giữa Kibum và Changmin ^___^

1) Rất bạo lực (o.O)
Bằng chứng: bé Min thì bạo lực thôi rồi! có hẳn một video trên youtube với cái tựa hoành tráng "why shouldn't you mess with Changmin" cơ mà! Còn Kibum thì, có nhớ trong chương trình Yashimmanman, khi bạn ấy đùa giơ nắm đấm đe dọa Eunhuykie không? Hehe ...

2) Đều có mối quan hệ rất hay ho với cái hyung của mình: mối quan hệ của Kibum với Heechulie thường được so sánh với Jaejoongie và Changmin.

3) Trong SuJu, có lẽ Kibum là người ít nổi bật nhất, không hát chính (Yesung&Ryeowook&KyuHyun) , không nhảy chính (Eunhyuk&Siwon) , không MC chính (KangIn&Heechul), không Mr.Perfect chính (Siwon), không ... tròn chính (ShinDong), không nhí nhảnh chính (HeeChul)... thậm chí có lời đồn là Kibum chỉ yêu thích mỗi chuyện diễn xuất, chứ không hề có ý định làm ca sĩ thần tượng trong Suju. Còn Changmin, thì ai cũng biết việc thi đậu vào SME là hoàn toàn trùng hợp, bản thân Changmin trước đó chưa bao giờ nghĩ mình sẽ là ca sĩ thần tượng.

4) Trước khi thành viên thứ 13 KyuHyun xuất hiện thì Kibum là em út của Suju. Changminnie là con trai út cưng của Appa Yunnie và Umma Jaechan :D

5) Kibum thường đứng ngoài những trò nhí nhố của các Hyung mình, Changmin thì sau Yashimmanman cũng bắt đầu ít nói hẳn (_"___ !) (lý do ai cũng biết là lý do gì đấy!)

6) Cả 2 đều rất là đẹp trai (điểm này thì vớ vẩn thật!)

Thực ra, tớ thích couple MinFood cơ, nhưng sau 3 cái fic quá chi là cute về Kimin, thì tớ thành ra như vầy (^.^ ) Trong tất cả các couple, có vẻ cặp này là nhẹ nhàng đáng yêu nhất.

Bonus:

Trong EHB khi có sự tham gia của DBSK, ban đầu, bạn Kibum thay vì trốn vào một góc ngủ như mọi lần, lại chườn mặt ra, nhìn về phía DBSK, cười toe toét từ đầu tới cuối (và nhân tiện đó, làm trái tim hiền lành của tớ chết đi sống lại mấy lần!)

Rồi đến màn chạy bắt bóng, DBSK còn có ... 4 người. Lý do? Vì bé Min bỏ cha mẹ anh chị của mình chạy ra ngồi kế bên Kibum. Chính xác là ngồi kế bên Kibum luôn, vì Kibum ngồi cuối hàng mà, bé Min ngồi ở đó đến cuối chương trình luôn, đến lúc Su béo chạy thắng mới sực nhớ ra vị trí của mình lúc này thật là sai trái, thế là bé quay về bên gia đình mình, mặt bé lúc đó ngố phải biết!

Ai cũng biết, khi còn là thực tập sinh, Yunho ở với Heechul, còn Jae thì ở với Hankyung, DBSK rất thân với Suju, nhưng lại không nghe tin ai thân với Changmin cả ... thậm chí khi qua Nhật, bé Min khi được hỏi là: thân với nghệ sĩ nào bên Nhật, thì Minnie bảo là: em không thân với ai cả. Cộng thêm cái việc Minnie rất ít khi bày tỏ cảm xúc của mình, nên bé Min ít có các mối quan hệ thân mật với ai. Kibum cũng vậy, cái bản mặt khó ưa (hứ) lúc nào cũng lạnh lạnh và hiếm khi ôm ấp, nói chuyện với ai cũng làm cho Bum có vẻ khó gần.

Thế là ... hai đứa chúng nó ... (hỗn quá!) sáp lại dính với nhau như keo. Hợp và đẹp đôi hết sức luôn!

The End.
(hôm nay, do ảnh hưởng của mấy cái fic, tớ bỏ thời gian nói về 1 couple khác YunJae, ghê chưa!)

10/01/2009

Ngớ lắm

"Nhàn cư vi bất thiện" Dịch lại theo ngôn ngữ hiện đại: "Rảnh rỗi sinh ra nông nổi" Càng nghĩ càng thấy nể, ông bà ta mà nói là cấm có sai. Ngày xưa, khi làm tiểu luận, mấy cô chú của tớ chục người châu đầu vào cái desktop cũ kỹ, nếu không thì đạp xe ra tận thư viện quốc gia, chịu nóng chịu khổ tìm ra tư liệu rồi cưng nó như cưng trứng. Ngày nay, bọn nó phè phỡn ngồi cafe máy lạnh, nhâm nhi trà sữa, chơi game cho sướng tay rồi hờ hững gõ 6 ký tự GOOGLE là có tất. Đã thế, nguyên cái học kỳ, ngủ từ nhà đến lớp, 1 tuần trước khi thi thì bay ra bay vô mấy chỗ photo, bay lên bay xuống trên GOOGLE để search cái đề thi. Thế là đậu...!

Ngày xưa, ông bà ta ra đồng từ sáng sớm đến tối mịt, quanh năm đầu óc chỉ xoay quanh việc làm sao cho cây lúa ra bông ngon lành, tân tiến nhất là làm sao cho con trâu đi nhanh hơn một tí. Ngày nay, bọn nó mở mắt là có cơm nhét vào miệng, ra đường thì toàn tay ga với xế hộp, món ngon vật lạ thì từ tứ miền cứ bay về, há miệng là đớp được, lụa là gấm vóc là đồ bỏ, chỉ cần mỗi cái hiệu. Đầu óc không lo chuyện mưu sinh, thanh thản quá bèn nghĩ ra mấy cái trò bệnh hoạn không đỡ nổi như làm thế nào để có 1 hình self cut thật là oách, làm thế nào cho thiên hạ biết mình là kẻ quái tính, làm thế nào để người ta cấp cho mình cái bằng "tự kỷ hàng hiệu" ... Một mớ không đâu vào đâu, nhắng nhít, nhảm nhí, và ngu ngốc.

Ngốc ...

Bọn nó chép miệng: ừa, nhưng mà cái gì cũng có giá của nó. Thử hỏi chớ ngày xưa người ta ra đường có cần bịt 2 lớp khẩu trang, mặc 3 lớp áo, đội cái nồi cơm, đeo mắt kính ... bít bùng từ trên xuống dưới giống bây giờ không? Còn nữa, hồi xưa người ta leo lên cân, thấy mình tăng 2kg thì có ôm mặt khóc như ngày nay không? Có cần lo trị mụn tẩy trắng da hút mỡ sửa mũi bơm môi như ngày nay không?

Còn nữa, hồi xưa dòm xung quanh thấy ai cũng nghèo như ai. Ngày nay, buồn buồn lên Internet search nhằm cái gọi là phòng Tổng Thống của VinpearlLand – làm sao có thể không ôm mặt khóc vì tủi thân chớ.

Ờ.
Kì lạ là mình đồng ý với bọn nó.

Bữa, không biết đứa nào bảo mình chớ thế hệ 0x toàn là những phiên bản lỗi của 8x và 9x.
Hở?
Trời đất, đứa lớn nhất của 0x thì mới có 10 tuổi, và đứa 0x thân thiết duy nhất mình biết thì mới học lớp 3 – dù nó cũng tiềm năng “lỗi” ghê gớm lắm.

Thôi. Ngớ quá rồi…
Mei. Powered by Blogger.
© Moonland 2012 | Blogger Template by Enny Law - Ngetik Dot Com - Nulis