Hôm qua là ngày 12.6, bọn mình đi ăn tân già nhà con NY.
Nhắc tới con NY là nhắc tới tấm gương nhà nghèo vượt khó. Thật. Con nhỏ lớp 11 thì mồ côi mẹ, 2 năm sau bố nó quen hết cô bán bún riêu tới chị bán vé số, sau chừng 4 năm thì cưới một dì nọ. Anh trai nó bỏ chị dâu nó chạy đi theo người đàn bà khác, chị dâu nó phát điên phát khùng suốt ngày lôi nó đi coi bói bùa ngải hòng lôi anh nó về, 2 đứa cháu gái nó vất vơ thiếu cả cha lẫn mẹ. Học xong đại học ra đường làm bị người ta lừa gạt mất hết ráo, rồi gây dựng lại từ đầu. Nó không kể nhiều, nhưng cái kiểu ngành của nó toàn là đàn ông, có hàng thì phải đi đóng cont tới 2 giờ sáng, đi nước ngoài nhiều hơn người ta đi chợ, và trong một ngày có thể đáp máy bay 4 lần xuống 4 tỉnh từ bắc vào nam, mình biết nó chịu cực dữ dội lắm. Nên, 28 tuổi, con nhỏ một thân một mình mua nhà, dù chỉ là nhà chung cư 50m2 ở tận Bình Dương, ai cũng thấy nể nó kinh khủng.
Nhưng nể nó là một chuyện, chửi nó là một chuyện khác.
Nó đã lấy nhà từ đầu tháng 5, nhưng đến tận 12.6 cả đám mới xuống nhà nó, lý do là 3 tuần đầu nó đi nước ngoài liên tục thì thôi đi, tuần nữa thì con Soul lại bận đi ăn đám thôi nôi, tuần nữa thì con Soul bận đi thi thử, tuần nữa thì con Soul bận ở nhà tắm chó... (đại loại con Soul là đứa thất nghiệp bận rộn nhất đám). Mãi đến hôm qua mới sắp xếp một ngày đi với nó. Tối hôm đó, NY trịnh trọng tuyên bố rằng, đay là một milestone của đời tao, mai tao sẽ mặc một cái áo sexy lắm, tụi bây chuẩn bị tinh thần nha. Bọn mình thực sự chuẩn bị tinh thần, mình còn nhớ lại cảnh thử đồ dâu phụ với nó hồi đám cưới con Soul, nhớ ra ngực nó cũng đẹp lắm =.,=
Hôm sau, Fu đến nhà Soul đặng đi chung, Fu nói điện thoại nó hết tiền rồi, để đi mua cái thẻ, xong nó chạy đến tiệm tạp hóa nào đó mua thẻ, nhưng không xách cái thẻ về mà xách ly nước cam về, cả bọn đinh ninh là nó đã nạp rồi, đến hồi tự nó nhớ ra rồi hét ầm lên bảo: ủa sao tao đi mua thẻ cào mà không mua thẻ cào lại đi mua nước cam, tao chạy ra tới đó không nhớ bản thân ra đây làm gì, nghe bà bán nước cam dụ thế là mua một ly. Mình muốn mổ sọ nó ra khám não ghê.
Rồi cả bọn kéo nhau đi xuống nhà con NY. Chạy mười mấy cây số trong nắng. Tới nơi, vô gửi xe, đi ra, nhìn con NY đứng cười phớ lớ tưng tưng là thấy nghi nghi rồi. Theo nó lên lầu 5, theo nó đến cửa phòng của nó, rồi nó tủm tỉm bảo: tao quên mang chìa khóa nhà rồi. Cả đám sững sờ nhìn nó. Thế ra chúng ta ăn tân gia ở trước cửa ra vào à. Mie bà mày, còn tính cả chuyện mặc áo sexy để đánh dấu milestone trong đời, giờ quên mie nó cái chìa khóa!! Sau khi đụp nó thì cả đám thống nhất, giờ NY chạy ngược về nhà trọ nó ở Sài Gòn lấy chìa khóa, 3 đứa còn lại chạy thêm 6 cây số nữa đến Aeon Mall Bình Dương ăn sáng và chờ nó (trước đó thì NY nó bảo cả đám ngồi trước cửa chơi chờ nó đi - mie bà nó!!!)
Xong đi vô Aeon. Con Fu chưa bao giờ đi Aeon, lại hết tiền điện thoại nên nó sợ nếu lạc phải đến bảo vệ nhờ tìm người thì nhục chết, nên nó tò mò đi theo mình. Soul đi lựa sushi do nó bị ghiền sushi trong Aeon, xong nó tính tiền, rồi cả bọn kéo lên food court tầng 3 ăn, vì ở dưới đông quá. Vô foodcourt ngồi mà không kêu món cũng kì, nên mình đi mua cái lẩu, 3 đứa ăn hết 1 tiếng đồng hồ... Fu ăn ké. Hoàn toàn ăn ké.
Sau đó thì khát nước quá nên mình đi mua Effoc, 2 đứa nó đứng chờ.
Rồi sau đó phải xuống Gongcha cho con Soul trải nghiệm - đời nó chưa uống Gongcha lần nào. Lúc này thì con NY đã trở lại. Cả bọn kéo nhau vô Gongcha, mình vẫn cầm ly Effoc. Fu cắm được điện vô laptop thì đòi mình dạy FB marketing, mình ngồi dạy nó, hai đứa kia dắt nhau đi toilette. Đi 1 tiếng đồng hồ. Mình và Fu đã chuyển sang coi phim ma bằng wifi của quán Gongcha, nhưng hễ con ma xuất hiện là wifi biến mất, phim kinh dị thành phim hài, hai đứa chịu hết nổi nên gọi cho con Soul coi tụi nó táo bón hay gì mà lâu thế, mình vừa alo, nghe đầu dây bên kia có cái gì mà "tròng cái quần không vô", mình im lặng cúp máy, sợ phiền tụi nó đang làm chuyện gì khó nói. Soul gọi lại, bảo tụi nó nhân dịp đi toilette thì mua đồ lót luôn... Nhân dịp. Nhân dịp...
Mình và Fu quyết định ra khỏi quán Gongcha, mang theo ba lô của 2 đứa kia, hên quá vừa ra khỏi thì gặp chúng nó, mặt NY hớt hơ hớt hải bảo trời ơi đi lạc, từ tiệm đồ lót xuống, nó đi đúng một vòng Aeon mới quay lại được tiệm trà. Nó còn bảo, khuyến mãi nhiều lắm, cả bọn mắt sáng rỡ đu nhau lên xem, xem nửa chừng thì có mỗi con Soul mua được 2 cái áo không khen chỗ nào được, xấu từ màu đến kiểu dáng, nó bảo, chất liệu vải đẹp, mình bảo, cái mền nhà tao chất liệu cũng đẹp, nhưng tao không dám quấn ra đường (mình nói thầm thôi đâu có dám nói to, vì nó mang vớ xanh lá mạ với giầy búp bê đen, mình sợ nó cắn, gì chứ, gu thẩm mỹ của con Soul tệ nhất bọn, à nhầm, lạ nhất bọn).
Trong lúc chờ nó mua 2 cái áo khuyến mãi đó, mình và Fu (nó vẫn tò tò đi theo mình do chưa nạp được thẻ điện thoại) đi xem mấy cái không khuyến mãi, mình cầm cái áo lên, thấy cũng ưng, Fu xem giá, rồi thuyết minh: 179k - đổi ra tiền Việt là 180k đó. Mình sững sờ nhìn nó, trời ơi mày có ý thức được bản thân đang nói cái gì không Fu, rồi mình lặng lẽ kéo nó ra khỏi chỗ đó, sợ nó phát ngôn điên khùng cái gì thì lại xấu hổ mất mặt.
Sau đó cả bọn đi xuống dưới, định về rồi, nhưng NY bảo nó phải đi mua đồ ăn. Ừ thì chờ nó mua đồ ăn, chờ lâu quá, mình với Fu kéo nhau vô Luxe uống trà ăn bánh nữa do tiệm này đang khuyến mãi. Ngồi một lúc thì Soul đi tới, bảo đông quá, con NY xếp hàng tính tiền chắc cả tiếng nữa nên nó mệt quá đi tới đây ngồi. Ngồi được một lúc thì Soul y như là có linh tính mách bảo, bèn tự hỏi: có khi nào con NY nó tính tiền xong rồi đi về luôn không. Nó gọi điện thoại cho con NY và đúng là như thế thật. Cả đám xúm vô chửi nó đợt 2, làm nó phải quay lại, gửi xe và vòng trở vô Aeon rồi đi tìm Luxe. Sau khi nó tới, nó bảo, trời tao khát nước quá, thế là nó đi mua nước và bánh, lúc này thì Fu lễ phép xin cả bọn cho đi rút tiền. Ừ thì nó đi rút tiền. Rút xong về nó hớn hở xin phép đi mua sushi...
Thế là ngồi ở Luxe thêm 1 tiếng.
Lúc này thì mình quyết định dù con Soul xin đi toilette, con NY xin đi mua nước hay con Fu xin đi nạp tiền cái qué gì cũng không cho đi nữa. Cuối cùng thì cả bọn kéo nhau ra lấy xe. Mình với Fu với Soul gửi xe trước nên ra cổng A, đứng chờ hoài không thấy NY thì hóa ra nó đang chờ ở cổng B (!!!) Bọn mình gào lên với nó là chạy ngược về đi, tới đối diện sân Golf Sông Bé thì đứng lại, nó bảo tụi bây chạy lên đây đi trên đây có đèn đỏ để băng qua đường, con Soul gào lên: tụi tao không cần đèn đỏ, liều mạng rồi, đếch cần luôn, băng qua luôn, mày lo chạy đi. Thế là mình phải liều mạng vì câu nói của nó, suýt chút nữa liều xong cái mạng già, thì phát hiện ra chỗ mình băng qua đường vốn cũng có đèn đỏ, cả lũ mắt đui nên không thấy...
Về nhà nó, lần này có chìa khóa, NY bảo để tao đi mua nước mía về đãi tụi bây. Fu nói: ăn tân gia sang quá, đi từ lầu trệt lên lầu 3 của Aeon Mall luôn =.,= Nó cười bẽn lẽn, nói thôi để tao đi mua thêm chai nước tương với muối tiêu về ăn bánh mì (!!!) rồi đưa mình chùm chìa khóa. Mình dắt con Soul với Fu vừa đi vừa nguyền rủa nó lên tới nhà nó, cứ tưởng vô là khỏe rồi, sẽ được lăn lóc nghỉ ngơi rồi, ai ngờ, mie bà nó, ai ngờ, ai ngờ... nhà nó phủ 1 lớp bụi dày 2 thước! Từ sàn cho tới kệ bếp, không có một chỗ nào để mà đặt cái hộp bánh với ba lô xuống chứ đừng nói là ngồi ăn! Thế là Soul cầm chổi, mình cầm cây lau nhà để lau cái nhà của nó, Fu đi ị. Thiệt là khiếp hồn.
Sau khi mình lau xong thì con NY về tới. Cả bọn lại hè nhau chửi nó đợt 3. Rồi đặt đít xuống, chia nhau cây quạt chạy pin cầm tay cho mát. May cho cả bọn là hôm qua trời không nắng nên không nóng lắm. Tưởng là nó nói đùa, ai ngờ, NY thực sự bày ra bánh mì và nước tương và muối tiêu và nước mía để mời cả bọn... Soul bảo: thôi được rồi, vậy quà tân gia của tao sẽ là 2 gói mì, Hảo Hảo hay Modern thì mày chọn đi...
Sau đó cả đám trở thành chuyên viên thiết kế nội thất, ào ào góp ý là nên mua giường, mua tủ, mua bàn trang điểm như thế nào, ti vi tủ lạnh tủ giầy để ở đâu, cuối cùng, cả đám thống nhất là: mày nên đập cái toilette ra xây lại đi.
Xong thì đi về. Cười rã cái họng, chửi mệt người luôn.
Hồi xưa, xưa lắm, mình có note gửi bản thân trong tương lai rằng, sau này hễ có chuyện buồn, cứ gặp bọn nó, sẽ hết buồn. Cũng có mấy lần, gặp tụi nó thì mình còn stress hơn, nhất là cái dạo Fu với Soul giành nhau 1 thằng mắt lé. Rồi, sau lại đụng đủ thứ chuyện trên đường đời, mình bitchy như quỷ, lâu lâu lên cơn sảng chửi ẩu khắp nơi, Soul và rắc rối của cuộc đời nó làm cả bọn bắt mệt, NY thì thích cái thói im lặng tự giải quyết vấn đề - nhiều khi nghĩ, nó chết nơi đất khách thì cả tuần sau cả đám mới biết, còn Fu thì thích nổ, nhiều khi nó văng miểng tới mức mình muốn tát nó kinh dị.
Nhưng, nhìn đi nhìn lại thì, Soul là đứa thuộc thể loại always-be-there-for-you, hễ cần nó, thì có nó ở đó, dù trong đa số lần nó éo giúp được cái gì, nhưng nhà nó thì đúng kiểu lúc nào cũng welcome trẻ cơ nhỡ dạt nhà... NY nó mua nhà - và chỉ có 3 đứa bọn mình biết (và người nhà của bọn mình), nó không kể với gia đình của nó hay bất kỳ đối tác làm ăn nào, nó chỉ kể với bọn mình, và ngoài nó ra thì chỉ có bọn mình biết nhà nó ở đâu như thế nào (dơ như thế nào). Fu thì quan hệ rộng, nó lợi dụng mọi nơi và nổi tiếng là khéo léo trong cư xử, nhưng với bọn mình, nó vẫn cứ đốp chát mất dạy tới mức mình không tin được nó lại giữ được quan hệ rộng đến thế, nó bảo, nhiều khi - chỉ với tụi mày tao mới như thế (mình không hiểu "như thế" ở đây là "sống thật" hay là "mất dạy", nhiều khi mình nghĩ, thôi mày sống ảo với tụi tao giùm đi con quể).
Mình hay nói với tụi nó, tao vứt nhiều thứ, quan hệ của tao toàn dạng xã giao có cũng được, không cũng chẳng sao, nhưng với tụi bây, chắc tao bỏ không được, vì gì thì gì, ăn ở với nhau 10 năm rồi, hết tình còn nghĩa =))
Mình có đọc một đoạn của Dịch Phấn Hàn trong Cô Đơn Vào Đời, bảo tình bạn của những đứa con gái mong manh như cái bong bóng xà phòng, có thể vỡ bất cứ lúc nào vì ghen tị. Mình nghĩ, cô ấy nói cũng đúng. Nhưng bọn mình thì không thể tính là tình bạn được, một khi bạn đã gắn với những con người đó quá lâu như vậy, thì cái tình cảm đó chẳng còn đẹp đẽ như văn chương ca ngợi, nó sần sùi, cũ kỹ, lắm khi xám xịt và xấu xí, nhưng nó dày cui, và bám rất chặt. Để khi, bạn có niềm vui nỗi buồn nào trong đời, cái đầu tiên bạn nghĩ đến, là cái group chat line 4 đứa, có những tối, mình với NY chửi thời sự chính trị, Fu chỏ mõm vào nói nhảm và bị đuổi đi ngủ, lâu lâu Soul sẽ dạy cả bọn sex siếc này nọ vì nó là đứa duy nhất có chồng, hoặc là chương trình dạy tiếng Anh hay FB marketing, hay chương trình an ủi dạo của NY...
Cũng 10 năm rồi. Line thì chắc cũng 4 năm rồi... Thời gian bào mòn tất cả, nhưng cũng đắp dày tất cả. Mình cảm thấy bản thân may mắn, khi cái thời gian đem đến cho một đứa hời hợt với tình cảm như mình, là sự đắp dày tất cả.