7/29/2010

Điện thoại


1.
Có lần bắt điện thoại lên, tôi không nghe tiếng đáp của người gọi, chỉ nghe tiếng xe cộ chạy và tiếng người rì rầm không thể nghe được. Tôi nghĩ, chắc có ai đó đang phá mình, với lại đương lúc tôi đang chơi game nên tôi quát vài tiếng rồi off phone. Tối đó, tôi hay tin anh mình bị tai nạn giao thông và đang ở trong bệnh viện với tình trạng khá nguy kịch. Sau đó, tôi biết thêm là cú điện thoại đó là anh gọi chúng tôi khi sắp ngất đi.

Vậy mà, tôi đã off phone chỉ vì một trò game vớ vẩn.

2.
Tôi thực sự lo sợ khi gọi điện thoại cho ai đó, không nghe giọng người đó mà chỉ nghe “ò e é … thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…” Không có gì tốt lành trong câu nói đó cả, không có gì tốt lành cả.
Lý do hay ho và lành nhất của câu đó là cái điện thoại giở chứng hết pin.
Lý do hay ho thứ 2 là chủ nhân đang ngoài vùng phủ sóng thật.
Lý do thứ ba là chủ nhân không phải đang ngoài vùng phủ sóng, mà là đang ở trong vùng KHÔNG MUỐN phủ sóng.
Lý do hay ho thứ 4 là cái điện thoại đang trong tay ai đó khác.
Và lý do tồi tệ nhất, là chủ nhân không thể bắt máy được nữa, vĩnh viễn không bắt máy được nữa.

Đến lúc đó, tin chắc có người sẽ hối tiếc khủng khiếp về việc cứ càu nhàu cằn nhằn khi người kia không nghe máy. Cuộc sống này mong manh hơn ta tưởng rất nhiều …

3.
Lũ bạn tôi cứ liên tục thay sim điện thoại, chúng cứ canh me hãng điện thoại nào đang khuyến mãi, hãng nào đang rẻ, là mua sim lắp vào. Rất thỉnh thoảng, có vài lý do khá chính đáng “mất điện thoại”, “sim hư” …
Chuyện này đôi lúc làm tôi rất bực mình.
Nên biết, điểm khác nhau giữa một cái điện thoại và một cái laptop, một cái ps3 hay một cái ipod là nó DÙNG ĐỂ LIÊN LẠC. Nghĩa là, nó không hoàn toàn chỉ thuộc về bạn. Nó là của mẹ bạn, khi mẹ bạn gọi xác định xem con mình đang ở đâu, nó là của em bạn, khi nó nhắn tin nhờ mua giúp cây viết, nó là của bạn bè bạn, khi thỉnh thoảng chúng muốn rủ bạn nhậu nhẹt tâm sự…
Đừng tước đoạt quyền lợi của người khác, chỉ vì một cái sim rẻ hơn vài chục ngàn đồng.

4.
Cái gì cũng có cái giá của nó. Điện thoại cho phép người ta liên lạc dễ dàng hơn. Thật sao?
Có 100 lý do để chủ nhân cái điện thoại biện hộ cho việc không nhận được một tin nhắn, và có 1000 lý do để chủ nhân cái điện thoại biện hộ cho việc không bắt máy.
Vốn dĩ, càng phức tạp, càng nhiều kẽ hở.

5.
Nơi đâu có con người – nơi đó có rác.
Điện thoại xuất hiện, thì rác cũng xuất hiện. Đừng vội bảo “vì không thực sự tồn tại, nên tin nhắn rác là vô hại” khi bạn chưa trông thấy đứa trẻ vui mừng nhắn tin vì tưởng mình thực sự được tặng quà, để rồi mất mười mấy ngàn vô lý chỉ vì một bản nhạc, khi bạn chưa trông thấy một cô gái bị giựt mất điện thoại, chỉ vì móc ra xem một cái tin nhắn rác rưởi, khi bạn chưa trông thấy ông già lập cập đọc tin nhắn rác khi đang chạy xe, để rồi gặp tai nạn giao thông thảm khốc, …
Đó không phải chỉ là rác, mà là lừa đảo, là hại người, là giết người.

6.
Tiếng nói của con người được truyền đi trong không khí.
Tôi tin rằng đó là một điều kỳ diệu.
Nhưng, sử dụng một điều kỳ diệu, luôn là một gánh nặng không lường trước được.

nổi khùng

Đánh giá một con người là cực kỳ khó, mình biết chứ, cho nên hiếm khi mình thực sự coi thường ai đó. Nhưng lần này, thật là khó để giữ cho bản thân mình không cảm thấy coi thường cái lũ đó.

Bỏ thời gian làm một đống vid dơ bẩn để bôi xấu người khác, rốt cuộc thì người khác vẫn vui vẻ và thành công, còn bọn chúng thì càng ngày càng bẩn. Phun ra một đống shit dán trên cái mà bọn chúng gọi là channel (??!) Những tưởng hay ho lắm, nhưng hóa ra, chúng đang bôi shit lên chính cái nhà của mình. Ủa mà, mình vừa nói là “cái nhà” sao, xin lỗi mình nhầm, cái thứ mà bọn chúng gọi là “channel” và tự hào đó, chẳng qua chỉ là một đống shit bự hơn, cả lũ rúc vào trong đó, tự thỏa mãn bản thân bằng cách xúm nhau thóa mạ người khác.

Rẻ tiền và hôi thối.

Ôi ~ vậy mà mình lại đi nhúng chân vào đó. Mình thiệt là ngu mà, đi rửa, đi rửa cho sạch thôi.

Cho mình buồn cười thêm phát cuối, mình hoàn toàn không phải là fan của họ, thậm chí mình có phần không ưa họ nữa, nhưng nhìn cái cách mà họ phải đối diện với lũ afs đó [ôi ôi, nhắc đến tên thì lại bẩn blog] tự dưng mình lại đâm ra cảm tình cái bản lĩnh đạp gai mà đi đó.

Loại tâm trạng như mình, tin là cũng không ít đâu.

Cứ tự trét shit vào mặt mình, và giúp cho họ có thêm những người ủng hộ thuộc loại người đàng hoàng, ít nhất là đàng hoàng trong lời ăn tiếng nói, không phun ra hơi thở thúi hoắc như bọn chúng … nhé!

7/25/2010

[bệnh lắm đó nha]


Dạo này bệnh TỰ YÊU [nói theo chúng nó là CUỒNG VỸ] của mình lên cao lắm cao lắm lắm. Giống bữa kia, mình chạy xe ngoài đường, mình thấy cái ổ gà, mình né cái ổ gà, rồi mình tự phục tài né ổ gà của mình, rồi mình bỗng thấy yêu mình ghê gớm. Người gì đâu mà né ổ gà hay quá trời quá đất luôn vậy đó!!!!
Mình viết xong những dòng trên, mình đọc lại những dòng trên, rồi mình lại tự yêu mình phát nữa. Người gì đâu mà khùng quá trời quá đất luôn vậy đó.

Hôm kia mình đi coi bói, và mình đã bói ra chân lý ánh sáng của đời mình, đó là: mình sẽ đi bói cho người khác, coi bói dễ lấy tiền người ta ghê nơi luôn nha. Mình sẽ giàu to luôn nha. Ôi, người gì đâu mà thông minh quá xá vậy nè.

Bữa giờ, mình từ fangur sắp thành hốt gơ dzồi nha ~ nhiều người nói nhớ mình ghê nha ~
Mình hổng có thích mấy bạn Maso bi kịch nha ~ nhõng nhẽo như con quỷ, tự bản không chịu ăn, rồi tự bản bi kịch “hok ai quan tâm đến mềnh, mềnh tự kỷ, mềnh đi chết đây…” Mịe, bản mà vô tay mình, mình sẽ đưa dao cho bản tự xử. Vậy là trái tim sadist chong xán thánh thiện ngây thơ chất phác của mình được thỏa mãn, còn bản thì cũng chết đẹp với chứng Maso huyền bí.

7/22/2010

Omo - lalala

La la la …

Bạn có nghe quảng cáo của Omo không? Omo – tẩy sạch được 99 vết bẩn đấy nhé. Thật là tuyệt vời phải không nào? Ôi … 99 vết bẩn cơ đấy.

Cho nên, đừng bao giờ gọi điện thoại để phàn nàn chất lượng của Omo nhé, vì những vết bẩn dính trên áo của bạn, toàn là VẾT BẨN THỨ 100 không à nha ~

Mình nghĩ, 99 vết bẩn mà Omo quảng cáo ở đây có lẽ gồm: vết NƯỚC BỌT của mình, của bạn mình, của gia đình mình, … vô tình dính trên áo mình, vết NƯỚC LỌC hoặc NƯỚC PHÔNG-TÊN hoặc NƯỚC ĐUN SÔI ĐỂ NGUỘI hoặc NƯỚC SUỐI, NƯỚC KHOÁNG … dính trên áo mình… và những thứ KHÔNG MÀU tương tự như thế. Nói một hồi chắc cũng đủ 99 vết bẩn.

Còn vết tương ớt, vết tương cà, vết mực, … thì đừng có mơ nha. Đặc biệt là vết chim ỉa dính áo thì bạn có vò rách áo với Omo thì cũng không hết đâu. Biết sao không? Chúng nó là vết bẩn thứ 100, 101, 102 … cơ mà, Omo đâu có chịu trách nhiệm đâu.

Vì thế, mình muôn đời trung thành với Javel – nước tẩy giá 5 ngàn rưỡi 1 chai, dùng cực kỳ chất lượng, nhỏ vài giọt, chắc chắn vết nào cũng bay – hoặc là rách luôn cái áo. Được ăn cả, ngã về không cơ mà.

Thế nhé.

Ai tin vào quảng cáo thì là NGU đấy nhé.

7/21/2010

Tag


10 điều tôi ước 10 người khác nhau có thể nói với tôi (không nêu tên):

1. “DBSK kìa!” [là nói thật nhé, nói láo mình quýnh méo mỏ]
2. “Bắt được JJ rồi này – đem về nuôi thôi” =)) [thể nào cũng bị quýnh méo mỏ nếu điều này xảy ra]
3. “Cưới anh nhé” [là ‘người đó’ nói nhé – và mình sẽ từ chối trong hân hoan – “anh cà chớn quá em hết yêu anh rồi”]
4. “Muốn mua cái gì cứ việc chọn, tôi trả tiền cho!” O.o
5. “Đi ăn đi – tôi khao.”
6. “Bạn đã được đặc cách tốt nghiệp đại học không cần thực tập, viết luận hay thi cử gì cả!”
7. “Họp lớp đi ~”
8. “Quà này – happy birthday”
9. “Jung-san to Kim-san wa kekkonsimasu” [hahahahaha … mình thề nếu điều này xảy ra mình sẽ ăn chay 1 tháng luôn]
10. “Cảm ơn vì đã tồn tại. Cứ thanh thản muốn đi đâu thì đi.” [plz don’t mind this sentence]

9 điều về tôi

1. Once Cassie - Forever Cassie.
2. Forever YJ fan.
3. Là fangur hết-thuốc-chữa.
4. Tin là có ma.
5. Và muốn thử gặp ma một lần.
6. Biết chắc là đầu óc mình hỏng hóc ở chỗ nào đó, nhưng chịu thua, không biết là chỗ nào.
7. Yêu bản thân đến phát cuồng.
8. Nghĩ là mình nhóm máu O.
9. Dễ phấn khích khi gặp một thứ thú vị.

8 điều có thể chiếm được trái tim tôi

1. Tính tình hệt như mình
2. Thường xuyên nghĩ ra và làm những điều quái gở
3. Thông minh [là thông minh đấy, không phải là học-giỏi heng~]
4. Đẹp trai
5. Tướng chuẩn
6. Liều mạng
7. Quyết liệt
8. Nhóm máu B thuộc cung Bảo Bình

7 điều tôi nghĩ đến nhiều nhất

1. Gia đình
2. DBSK
3. YunJae
4. Tiền
5. Hôm nay có gì vui?
6. Mình có nên trốn học/trốn việc/trốn nhà … và mình phải nói dối như thế nào?
7. Tương lai mình sẽ ra sao

6 điều tôi thường làm trước khi đi ngủ (theo thứ tự muộn dần)

1. Đánh răng
2. Rửa mặt
3. Trèo lên giường
4. Online – đọc truyện
5. Tắt máy
6. Đắp mền

5 người quan trọng với tôi (không tính các thành viên trong gia đình)

Thì là 5 người ~ =)) con số vừa khít cơ mà.

4 bài hát hay nghe nhất (hiện tại)
1. Sick enough to die
2. Bad gur Good gur
3. BbibriBbaBba
4. Count on me [Jay]


3 thứ giá trị vật chất lớn nhất thuộc sở hữu
SCRie, Lappie, Eric-kun


2 điều tôi muốn làm trước khi qua đời
1. Hoàn thành những list 100 things b4 death
2. Làm chuyện gì đó động trời


1 người tôi nghĩ đến khi viết tất cả những dòng này
JaeJae. Đừng hỏi, dòm coi từ trên xuống dưới liệt kê DB bao nhiêu lần, hứ …

Ai đọc được cái này thì tự trả tag.

Mình nhớ DB. Khủng khiếp khủng khiếp khủng khiếp ...

7/15/2010

15.7.2010



Muốn đổi domain.
Oh Sht. Ghét cái trò do dự tính toán khi phải post 1 thứ lên quá.
Tìm domain đẹp.
PV là cái quái gì chớ. Mình có cho đặt ad ở đây đâu.

Có lần, một thằng nhóc đã nói với tôi rằng: “xin lỗi chị, em phải lo phết cho mình lớp sơn đẹp, vì gỗ của em hỏng cả rồi”.

Tự dưng xót đau điếng. Rồi cười khẩy, chúng ta đều đang là một mớ gỗ hỏng, đâu phải riêng em.

Sáng thức dậy, đánh răng – rửa mặt – trang điểm, rồi lựa cho mình một bộ quần áo đẹp, rồi ra đường cho thiên hạ ngắm. Như nhau cả thôi, dù là cô tiểu thư giàu có dùng mỹ phẩm hàng hiệu hay công chức văn phòng nghèo dùng mỹ phẩm hàng chợ, chàng người mẫu bảnh trai và phi-nam, cho đến bác xe ôm già nhăn nheo và nam tính đến cục mịch, dù là thiên tài toán học siêu phàm đang đến Nasa để tính toán xem nên tránh thiên thạch Apopis như thế nào, hay tôi, đứa dở hơi suốt ngày chỉ biết sủa nhảm, … đều như nhau cả thôi.

Tôi buồn cười cái tháp nhu cầu của Maslow.

Tôi còn buồn cười hơn nữa cái mà con người gọi là văn minh.

Và đôi khi, tôi cố tình không hiểu những từ như là lịch thiệp, sang trọng, quý phái, văn minh, lịch sự …

Những lúc đó, tôi thấy mình giống con chó sói, sống theo bản năng của mình, không quan tâm đến cái gọi là “nguyên tắc làm người” của những đồng loại xung quanh.

Từ bé tôi đã được dạy, khi ăn thì phải có tô đựng thức ăn, phải dùng muỗng đũa, khi ăn phải ngồi tư thế đàng hoàng, không được chống một tay xuống đất, nếu không làm đầy đủ các bước như thế sẽ giống con chó. Cũng từ lúc đó, tôi canh cánh bên mình câu hỏi: giống con chó thì có gì sai? Đằng nào, thức ăn cũng vào mồm, vào dạ dày, nhồi nhồi rồi đi ra đường ruột non – ruột già – hậu môn và ra ngoài, hệ tiêu hóa của chúng tôi – tôi và con chó – giống nhau, hà cớ gì phải màu mè cho khác nhau cái khoản đưa thức ăn vào? Hơn nữa, tác dụng của thức ăn đối với chúng tôi cũng giống nhau, thậm chí đối với tôi, thức ăn còn có phần vô dụng hơn khi mà chó dùng để sủa – chí ít còn có thể dọa người, còn tôi dùng để suy nghĩ và viết nên những dòng mà ai đọc vào cũng có cảm giác là tôi đang tự chửi một cách rất ngu như thế này.

Ha …

Tôi thấy con mèo khi tiêu tiểu xong thì bới cát lấp lại, che giấu chỗ phân nó vừa thải ra. Tôi nghĩ, chúng tôi chỉ hơn nó được một chỗ là chúng tôi đào sẵn một cái hầm để chứa. Thế mà, trong khi mèo chó làm chuyện đó công khai, chúng tôi phải giấu nhẹm nó đi.

Tự dưng nói đến chuyện này lại buồn cười. Chúng tôi phải giấu những thứ mà cả thế giới biết là chúng tôi có.

Chúng tôi phải giấu kín việc mình đi vệ sinh – dù không ai trên đời này không đi vệ sinh ít nhất 2 lần/1 ngày.
Chúng tôi giấu thân thể của mình – mặc dù trong thâm tâm thì ai cũng biết nếu lột sạch ra thì kết cấu cơ thể người kia như thế nào.
Con gái khi có kinh thì phải giấu bằng mọi giá, từ BVS đến tampon và những cái quần sậm màu, dù cả thế giới biết rằng con gái mỗi tháng phải có 1 lần.
Con trai phải giấu kín việc mình [cái gì đó không nhớ tên] vào ban đêm, dù các bác sĩ gào đi gào lại là “đó là phản ứng bình thường của cơ thể”.
Người ta giấu kín chuyện quan hệ tình dục của mình, kín đến nỗi rủi bị ai thấy thì sẽ bị bêu là “trụy lạc, thác loạn, đua đòi” … mặc dù trên đời này, ai cũng biết đó là một khâu hết sức bình thường của quá trình truyền giống, và kỳ cục nhất là, khoái cảm của chuyện đó bị liệt vào một dạng tội lỗi. Haha ~ nhiều chuyện còn vui hơn nữa, khi mà “lần đầu tiên trao cho chồng” được dùng để đánh giá phẩm hạnh của một người con gái (??) Nhiều khi nghe người ta nói mà tôi muốn thốt lên: Hả?

Không thể hiểu nổi suy nghĩ trong đầu con người.

Không tin thì bữa nào rảnh, hoặc đang bận nhưng bất chợt nhớ đến câu này của tôi, hãy dừng chân một chút và tự hỏi bản thân: mình đang làm cái quái gì vậy? Rồi trả lời thử xem.

Còn tôi, đang làm cái quái gì ở đây?

Không biết nữa.

Vài người sẽ chửi tôi rằng: con người khác con vật, vì con người có cảm xúc.

Vậy à?

Ừ. Thì ráng làm sao, sống cho đúng với cảm xúc của mình. Đừng để dồn nén, thành gỗ hỏng rồi lại phải đi phết sơn.
Như bọn tôi.
Thôi, nghỉ.

Cứ như là, viết blog vào ban đêm thì sẽ thành 1 cái thể gì đó … gì đó … không hiểu.

7/11/2010

WC2010


Lần đầu tiên coi 1 trận đấu Ger thắng mà mình phải thở phào hú lên: “Moá ơi, thắng rồi!”

Mình thiệt là sợ phát khùng luôn! Đầu tiên là vui vẻ khi mà Mueller trở về trong vòng chân yêu thương của đội bóng, cứ nghĩ đủ bộ Klose, Podolski, Schwenteiger, Oezil, Mueller, Lahm, Neuer … thì mọi chuyện sẽ ổn. Tự dưng thấy Schweni đeo băng đội trưởng, điếng hồn, hỏi ra mới biết, Lahm và Klose đều không ra sân. Chính xác là, Podolski, Lahm, và cả huấn luyện viên đẹp trai nhất WC2010 Loew bị … cúm, mình thiệt là sợ ghê luôn, cúm đá sao được! Còn Klose thì bị chấn thương, phải ngồi 1 xó dòm ra. Vậy là 4 người phải ngồi dòm mọi người đá! Thậm chí còn không ngồi dòm nổi nữa kìa … Gặp thêm trời mưa, các tình yêu của mình chạy trên sân dầm mưa, nhìn tội không thể tả! [mình nói chuyện hơi bị … xếnh, neh?]

Mình không ưa Uru nha ~ dám dậm tay của Mueller nhà mình, nhìn hắn đau mà thấy thương luôn! Quá đáng quá đáng quá đáng …!!!!!!!! Kì trước sút Hàn Quốc về nước là đã không thích rồi, trận gặp Ghana – dù nói trước là mình không thích Ghana, nhưng cái pha dùng tay cản bóng xấu ơi là xấu – chơi gì kì cục, mình thiệt muốn treo giò cái bạn Uruguay dùng tay đó suốt đời, cho bản chơi bóng chuyền đi cho rồi! Quá đáng, trận đó Uruguay thắng không vẻ vang!

Ger [Mueller] sút vô 1 trái, mình thở phào.

Uruguay quân bình tỉ số, mình thót tim.

Rồi Uru vươn lên dẫn trước, tim mình đau nhói.

Rồi Ger [Jansen] lại quân bình tỉ số, tim mình vẫn đập thình thịch.

Và cuối cùng, cú đội đầu quá đẹp của Khedira làm lưới Uruguay rung lên và hàng xóm nhà mình suýt được nghe tiếng hú giữa đêm khuya của mình!

Ủa, chưa cuối cùng. Cuối cùng là khi mình thót tim lần chót khi mà đến phút thừ 90+2 rồi mà Uruguay bỗng được 1 quả phạt với cự ly quá chi là nguy hiểm. Mình sợ đến nỗi mình lấy cái mền mình che mặt lại, hết dám coi, và nguyện rằng: bớ Paul, mày linh giùm tao, tao sẽ không đòi nướng mày nữa đâu.

Và cú đá đó dội xà ngang, đứng tim ngàn ngàn khán giả.

Trọng tài thổi phét phét phét …

Và mình thở ra như thể mình vừa chạy 92 phút đó vậy.

Tình yêu của mình, lần này chơi đau tim lắm nha.

Dù sao, chúc mừng tình yêu số một nhé! Đội hình kì cục vầy [xin lỗi, haha] mà vẫn đá được như vậy thì triển vọng lắm à nha ~ Iu Ger quá ^__^

Rồi. Cuối cùng thì WC2010 của mình cũng kết thúc! Từ nay mình sẽ ăn ngon ngủ yên lại. Tình yêu của mình lúc nào cũng làm mình hồi hộp nha ~ 4 năm sau, mình và Mueller 24 tuổi nha =)) hẹn hò nha ~ tại Brazil ấy, hí hí hí …

Thôi. Nghỉ nhé. 12 bài ~ trong đó bài tầm xàm bá láp nhất là bài beauty score ấy, tính 11 bài thôi cho trùng với hiệu số bàn thắng bại của Ger, mà thôi =)) [nói chứ, rảnh mai coi thì viết thêm bài nữa cho thành 13 – số áo của Mueller, chắc gộp bài tổng kết cho nó hoành tráng, ối … mà ai dư hơi quan tâm đâu mà đi kể lể]

7/10/2010

10.7.2010


Tôi không biết mình có thể lấy chồng không nữa.

Dòm từ xa thích nhau lắm cơ, nhưng xáp lại gần là nó lòi ra hết tật xấu – người trông hoàn hảo nhất luôn sở hữu tật xấu làm người ta thất vọng nhất – tin đi, tôi chứng minh rồi. Làm sao không đau lòng cho được khi mà một người đàn ông cá tính, galant, bản lĩnh, đẹp trai ngời ngời … về sống với tôi, bị tôi phát hiện ra ti tỉ các tật xấu xí, ví như, lười và ở bẩn? Ví dụ như mới biết sơ sơ Edward, tôi nghĩ mình yêu hắn, nhưng biết hắn thêm 1 tí thì hóa ra hắn chỉ là 1 thằng lụy tình nhu nhược, thế là tôi ghét hắn.

Cũng chính vì lẽ đó, tôi – dù lúc nào cũng khao khát – đã khẳng định được rằng, mình đây không thể có bạn thân là con gái được.

Psycho-mate, hay sick-mate thì được, chớ BFF thì không. Đồng cảm khủng khiếp với Dịch Phấn Hàn cái khoản “giữa con gái không có tình bạn vĩnh cửu”, tuyệt đối không. Những đứa con gái không bao giờ tránh được việc có những lúc yếu ớt, mà tôi thì ghét yếu ớt. Có một lần, tôi thi không được, tôi khóc, và tôi năn nỉ đám bạn ở lại cùng tôi 1 chút, nhưng chúng nó làm bài được, và chúng nó – trong hân hoan – đã từ chối. Từ lúc đó, tôi quyết định rằng suốt cuộc đời này, tôi sẽ không giao những phút yếu ớt của mình vào tay bất kỳ ai hết. Đó cũng là lý do mà hiếm khi người ta thấy tôi đau và khóc, tôi không khóc trước mặt người khác – không bao giờ. Vì thế, tôi cảm thấy phiền khi lũ con gái giao cho tôi những phút chúng nó yếu đuối, cần bảo vệ hay gì đó. Ngoài mặt thì tôi sẽ vui vẻ chấp nhận đấy, nhưng trong lòng, tôi khá chắc là mình cảm thấy phiền phức. Thêm nữa, tôi ghét cái cách mà bọn chúng phức tạp hóa chuyện tình cảm, ngớ ngẩn. Hồi con ex-BFF [nó nghĩ thế] của tôi kể với tôi chuyện nó khóc cả ngày chỉ vì 1 thằng con trai từ chối tình cảm của nó, tôi quả thực không hiểu, và tôi chán ngán cái yếu đuối của nó đến nỗi đã rất bất lịch sự mà không thèm hỏi han và chuyển chủ đề. Chắc nó cũng lờ mờ nhận ra, nên nó tự cam lòng trở thành ex- …

Gần đây, gặp lại đám bạn, nghe chúng nó mở miệng là “anh ấy của tao…”, tôi chán muốn ói. Người ta bảo, thời gian bào mòn cá tính, tôi nghĩ, hôn nhân hay yêu đương cũng bào mòn cá tính của những đứa con gái và những người phụ nữ. Tự dưng lại cười khẩy, hóa ra, khi lấy chồng, người ta chuyển từ “con gái” sang “đàn bà” là vì thế, tôi chưa có chồng, tôi là con gái, và tôi không bao giờ hiểu trong đầu những người đàn-bà đó đang nghĩ cái gì. Tôi thấy họ có 1 đặc điểm chung, thấp và ngớ. Xin lỗi …

Tôi sầu đời. Tôi thực tình lo sợ khi có người yêu hay có gia đình, tôi sẽ trở thành 1người đàn-bà như vậy, không còn có thể rong ruổi mấy chục cây số để tìm ra một quán bánh ngon, hoặc ngồi 1 mình hàng giờ đồng hồ chỉ vì 1 quán café đẹp.

Có 1 đứa con gái đã tỏ tình với tôi, và có vài đứa bảo rằng nó sẽ thích tôi nếu tôi là con trai. Nực cười … nếu nó đọc được những dòng này, chắc chúng nó sẽ hết nói những thứ tào lao như vậy. Tôi là con gái, 100% con gái, và tôi bị dị ứng với con gái – vâng, đôi khi, tôi dị ứng với chính mình. Cũng may là tính của tôi không yếu nhớt, nếu không, chắc tôi vứt bỏ mình từ lâu rồi =)) Tôi ghét việc mình là con gái, tôi ghét cái cách mà cơ thể tôi phát triển, tôi ghét cái trò mỗi tháng có kinh một lần – và phải giấu diếm, mặc dù cả thế giới này đều biết cái chuyện đó [ngớ ngẩn, ôi đời!] tôi ghét cách ngực của mình cứ nhô lên và không thể ra đường chỉ với 1 cái áo thun!

Nói như vậy, không có nghĩa là tôi muốn làm con trai. Tôi không muốn làm con trai. Vì nếu là con trai, tôi dị ứng con gái và sẽ là gay, và tôi sẽ đau khổ với thói đời ngớ ngẩn kì thị. Và lũ con trai, ôi lũ con trai … Chúng nó hơn gì con gái? Cũng yếu nhớt, cũng tình cảm phức tạp, … lý do duy nhất tôi chịu ngồi lắng nghe chúng, và vì tôi tò mò về cái đầu óc của chúng, và thêm cái sự hấp dẫn giới tính kia nữa. Càng tò mò, càng biết nhiều, thì lại càng ngán ngẩm …

Nhưng tôi không phải vô tính. Hồi đó khi không thể tìm ra 1 người để thích, tôi nghĩ mình vô tính, nhưng coi lại định nghĩa, thì người vô tính là những người kinh tởm – vô cảm với tình dục. Tôi khá chắc là mình không hề kinh tởm – vô cảm với tình dục như thế =)) tôi tò mò, nhưng đủ tỉnh táo để biết dừng lại ở chỗ nào. Nhưng tôi không muốn lấy chồng.

Chắc là, bệnh antisocial.

Những lúc như vậy, tôi quả thực muốn thử hút thuốc. Nhưng, má tôi sẽ biết, và sẽ mắng tôi đến mức cá tính của tôi cũng bị bào mòn theo những lời đó.

Thôi.

Lâu lâu lại thẳng thắn 1 lần, và lần nào đọc lại cũng phát hoảng với chính mình.

[không cần thiết phải reply – trong blog lẫn ngoài đời, lâu lâu lên cơn tí thôi, đừng hoảng hốt với tôi =)) ]

7/09/2010

WC2010

Tây Ban Nha __________ 5.82
Hà Lan ______________ 5.4
Mỹ _________________ 5.26
Đức _________________ 5.22
Italy ________________ 5.15

Uruguay _____________ 4.98
Brazil _______________ 4.96
Serbia _______________ 4.88
Anh ________________ 4.87
Đan Mạch ____________ 4.87
Hàn Quốc ____________ 4.8
Pháp _______________ 4.66
Slovakia _____________ 4.65
Mexico ______________ 4.46
Argentina ____________ 4.44
Bồ Đào Nha ___________ 4.3
Australia _____________4.29
Slovenia _____________4.23
Paraguay ____________4.2
Thụy Sỹ _____________4.19
Chile _______________4.16
Hy Lạp _____________4.16
New zealand _________4.12
Cameroon ___________4.02
Nam Phi ____________3.99
Nhật Bản ____________3.94
Algeria _____________3.88
Ghana ______________3.77
Nigeria _____________3.69
Honduras ____________3.66
Bờ Biển Ngà __________3.62
Triều Tiên ___________3.54


Đây là cái gì? Chỉ số ghi bàn hay là mức độ xuất sắc của các đội bóng?

Không. Tui đâu có rảnh dzữ mà quan tâm tới mấy thứ đó, đây là BEAUTY SCORES, nghĩa là ĐIỂM SỐ SẮC ĐẸP ẤY =))

7/07/2010

WC2010 [bài cuối]





18:04 ngày 7/7/2010

Mình yêu những người thích Ger và ghét tất cả những người ghét Ger.
Quyết định vậy đi.
Bây giờ đi ngủ, hẹn 1g tối.

3:26 ngày 8/1/2010

Mình mà nói mình không buồn thì mình đang nói xạo. Nhưng mà, cũng không tới nỗi thúi ruột như mình tưởng. Nói cho cùng, tình yêu của mình luôn luôn vào bán kết và hiếm khi vô địch =))

[miễn là ngày mai đừng ai xớ rớ tới gần mình và bêu tình yêu của mình thì mình sẽ không đánh đập ai cả]

Trái bóng thì tròn. Cho nên không thể chắc chắn xem ai thắng ai, biết chứ.

Nói chung, tình yêu của mình thì mãi mãi là tình yêu của mình, dù hắn rớt hết lần này đến lần khác. Tiếc có 1 chuyện, trận cuối mà không được gặp Mueller, hắn ngồi tuốt trên khán đài [btw, mặc áo tay dài đó nhìn koolz quá hí hí hí]

Danh sách tình yêu số một của mình đây:

1 Manuel NEUER (27/03/1986) : bạn này là thủ môn xuất sắc nha ~ êu bạn này lắm cơ ~ trái chuối di động, vàng chói chang từ đầu đến chân!



2 Marcell JANSEN (04/11/1985) : hôm nay mới gặp bạn này! bản đá hay lắm nha ~



3 Arne FRIEDRICH (29/05/1979) : hôm đá trận với Arg, bạn này ghi bàn thứ 3 nè



4 Dennis AOGO (14/01/1987)
5 Serdar TASCI (24/04/1987)
6 Sami KHEDIRA (04/04/1987)

7 Bastian SCHWEINSTEIGER (01/08/1984) : mình có cái áo thun Germany số 7 ^__^ 4 năm sau bạn mới 30, mình gặp lại nhé!



8 Mesut OEZIL (15/10/1988) : yay! mình yêu bạn này! bạn này sút đẹp lắm, là người ghi bàn duy nhất trong trận gặp Ghana í! Bạn còn trẻ vậy, ráng giữ sức 4 năm sau gặp lại, nhé ^^



9 Stefan KIESSLING (25/01/1984)

10 Lukas PODOLSKI (04/06/1985) : bạn này ghi được 2 bàn [1 với Anh và 1 với Úc] chân sút rất tiềm năng, và tớ mong gặp lại bạn lần WC sau nhé ^^



11 Miroslav KLOSE (09/06/1978) : ex-bf của mình, hahaha, đùa thôi, nhưng hồi wc2002 mình êu anh ấy say đắm say đắm! Nhưng - có ai có chung cảm nhận với mình không, sao chân ảnh đá lên cơ mà ảnh xuống sắc quá, mất danh hiệu người đẹp trai nhất Ger rồi. anh ấy đã ghi được 4 bàn rồi nha ~ 2 bàn trong trận gặp Arg, 1 bàn trong trận Anh và 1 bàn trong trận Úc.



12 Tim WIESE (17/12/1981)

13 Thomas MUELLER (13/09/1989) : đây, bf mới của mình đây ^__^ [lại] đùa thôi! nhất quyết chúng ta sẽ hẹn hò nhé, 4 năm nữa nhé! nhớ đó. Hắn ghi được 4 bàn rồi nha, 2 bàn trong trận với Anh, 1 bàn trong trận với Úc, và 1 bàn mang tính quyết định trong trận với Arg. Hắn - có nguy cơ rất cao - sẽ được bầu là cầu thủ trẻ xuất sắc nhất giải. Với cái tính hài của hắn thì đối với mình, hắn là cầu thủ đáng yêu nhất giải rồi [cơ mà sao không thấy có cuộc bầu chọn nào như vậy nhỉ]

(Mặt ngố dzã man)

14 Holger BADSTUBER (13/03/1989)

15 Piotr TROCHOWSKI (22/03/1984) : đến hôm nay mới gặp bạn này, biết sao không, bạn này thế chỗ Mueller nhà mình vì hắn bị treo giò.



16 Philipp LAHM (11/11/1983) : đây, sau khi suy nghĩ kỹ thì người đã vinh dự đoạt giải người đẹp trai nhất Ger đã thuộc về bạn này nha ~ Lahm làm captain rất ra dáng nha ~



17 Per MERTESACKER (29/09/1984)

18 Toni KROOS (04/01/1990) : bạn maknae =)) hôm nay được tung ra đá, mà bạn còn trẻ quá, chịu sao thấu ... thôi, 4 năm sau bạn 24 tuổi, mọi chuyện sẽ khác, êu bạn! a, quên, trái đó ~ hahaha ~ bạn nợ mọi người 1 trái đó, nhớ trả à nha ~



19 CACAU (27/03/1981) : tên bạn này lạ tai ghê bây! Bản ghi một bàn trong trận gặp Úc nha~



20 Jerome BOATENG (03/09/1988) : tớ thấy bạn này hôm nay chơi rất xuất sắc, bạn kèm người rất hay ~ tên bản nghe dễ thương nha - boa-teng ^__^



21 Marko MARIN (13/03/1989) : bạn này có gương mặt dễ thương lắm nè.



22 Hans Joerg BUTT (28/05/1974)

23 Mario GOMEZ (10/07/1985) : hôm nay bạn này cũng được tung vào sân nữa ^__^ tung phút cuối và người ta bảo bản đã góp công rất lớn trong việc làm rối đội hình của cả 2 đội =)) hahaha, hy vọng 4 năm sau gặp lại bạn nha ~



Coach: Joachim LOEW (GER) (03/02/1960) : vâng, đây là huấn luyện viên đẹp trai nhất World Cup 2010, theo ý tớ nói riêng và theo ý cả nhà tớ nói chung =))



Đó, dòm lại cũng đủ tự hào, Ger đang là đội ghi bàn nhiều nhất: 13 bàn thắng và thủng lưới có 3 lần thôi [đã gieo vào lưới người ta [anh, agr, úc] 4 trái mỗi trận =)) ] Đội hình trẻ nhất WC2010, năm sinh trung bình là 1986 [haha - 1986 đó nha~] tạo nên một lối đá hay ho và mới mẻ cho WC2010, là đội bóng được ca ngợi nhiều nhất trên các mặt báo chí tính đến thời điểm này, là đội bóng không có ngôi sao - vì cả đội là một chùm sao rực rỡ [ối xếnh xúa quá rồi]

Thôi, tớ tổng kết WC2010 luôn:

Theo một cuộc khảo sát và tổng kết trong não tớ [hahaha], chú ý là trong não tớ ấy nhé, ngoài ra chẳng có ai nghĩ như thế đâu, các danh hiệu sau được trao cho các bạn sau:

[+] Thủ môn xuất sắc nhất: còn ai ngoài trái chuối di động của tớ: Neuer!

[+] Cầu thủ [già] xuất sắc nhất [hahaha =))]: Klose

[+] Cặp đá gắng bó nhất: Klose & Podolski

[+] Cầu thủ [trẻ] xuất sắc nhất: Mueller và Oezil

[+] Cầu thủ đáng yêu nhất: Thomas Mueller

[+] Cầu thủ đẹp trai nhất đội Ger: Philipp Lahm




Ngoài ra, còn có các giải khác:

[+] Cầu thủ đẹp trai nhất WC2010: Cristiano Ronaldo [Por]

[+] Cầu thủ có gương mặt baby nhất WC2010: Vladimir Weiss [Slovakia]





[+] Trận đấu hay nhất WC2010: Ger-Eng

7/03/2010

WC2010 - tình yêu SỐ MỘT [iu bạn Mueller]

Đấy! Thế mới là TÌNH YÊU SỐ MỘT của tớ!

Đó, đó, đó ... thấy mấy bạn áo đen chạy tung tăng trên sân không? Thấy không? Tình Yêu Số Một của tớ đấy *chấm nước mắt*

------------

Tình yêu thứ hai của tớ về nước rồi, cay đắng quá.

[Nhưng vì thua trong chân của tình yêu số một nên niềm đau của tớ được xoa dịu nhanh chóng]

Vậy là ứng cử viên số hai theo lời dự báo của báo chí (chứ không phải của tớ) đã về nước. Tớ sẽ nhớ bạn Messi lắm lắm lắm. Tớ sẽ nhớ bạn Maradona lắm lắm lắm.

Ôm hôn bạn Argentina thắm thiết nha *dụi dụi*

Có ai tiếc giống tớ không, đáng lẽ trận đấu hoàn hảo là Argentina đụng Ger trong chung kết WC cơ!

------------

Quay lại, tung hoa và nhảy múa chúc mừng Ger nha, chúc mừng tình yêu số một của tớ nha ~ Tình yêu số một của tớ, bạn đã khơi dậy tình yêu trong tớ bằng chính cái cách mà bạn đã lấy mất trái tim tới năm 1998 tại Pháp [nghe xếnh xúa 'e* chịu nổi nha] Lúc coi những trận đấu tại quơ cúp 2010, mỗi lần 1 đội ghi bàn là tớ hết muốn coi tiếp, vì thể nào họ cũng rút về thủ thủ & thủ, nhưng bạn Ger thì không, bản cứ nhắm có cơ hội là tràn ào ào lên, thậm chí trung vệ cũng tràn lên luôn để sút vào lưới. Bóng tới đâu thì áo đen dày đặc đến đó [btw áo đen ngầu quá nha] *múa bông* *đá chân*

Coi bạn đá tổng cộng là 5 trận rồi, phát hiện ra quy luật vui ơi là vui này nha.

Bạn Podolski phải dính với bạn Klose - nếu không thì bạn Podolski hổng có làm nên trò trống gì hết. Nhớ trận đầu Ger gặp Aus [iu], Ger sút thủng lưới Aus 4 trái! Dân tình shock đau điếng. Đến trận gặp Serbia, tự dưng cha trọng tài [khốn nạn] đuổi Klose vì một pha mà Klose không đáng phạm lỗi, và lỗi cũng không đáng đuổi, và trong trận đó, cầu thủ tệ nhất là Podolski, đến nỗi tớ và con Shu ngồi nói chuyện, hoàn toàn nhất trí là phải thay Podolski ra luôn - chớ để bé Podolski mất tinh thần, bé đá penalty còn văng ra nữa là. Kết quả, Ger thua cay đắng 1-0. Trận tiếp theo với Ghana, Klose tiếp tục vắng mặt, và Podolski dội xà ngang - cột dọc lia lịa, cuối cùng, thắng chật vật 1-0, làm hôm đó tớ giận oan uổng Ger, vì Ger đã không giúp Aus sút Ghana về nước.

Rồi, thời kỳ đen tối đã qua, Klose đã trở lại trong vòng tay, hoặc vòng chân, yêu thương của bạn bè, đặc biệt là của bạn Podolski. Trận đó đẹp hãi hùng thế nào, chắc ai cũng biết, đến nỗi hàng tá người bầu chọn đó là "best game so far" cơ mà. Bạn Klose ghi một bàn, bạn Podolski ghi một bàn, và bạn Mueller ghi 2 bàn [mới phát hiện ra bản nhỏ hơn mình 2 ngày tuổi - 2 ngày đó nha, bản sinh ngày 13/9/1989 đó nha, mình sinh ngày 11/9/1989 đó nha]

Và Ger gặp Arg trong niềm đau khôn nguôi của bạn MXchan. 4-0, không ai ngờ tới kết quả này, kể cả những người ngồi xem [và thót tim] với trận đấu hôm đó. Arg tấn công tưng bừng, bạn Messi sút ầm ầm và bạn Neuer chụp banh mệt nghỉ, và tim mình đập ầm ĩ, mém xỉu lúc Arg [xém] gỡ hòa một trái [việt vị quá rõ – hứ, đâu ra mà trống dzữ cho bây đá thế], cuối cùng, cúp điện. Mình chuyển qua coi đá banh bằng điện thoại – nhắn tin nhờ con Mèo báo cho mình tình hình.

Và, các bạn hãy thử xem, coi đá banh kiểu đó cũng hấp dẫn lắm à nha, mình ngồi nhìn chăm chăm cái điện thoại và hồi hộp khủng khiếp, hồi hộp vì kết quả trận đấu 1, mà hồi hộp vì điện thoại mình sắp hết pin 10. Gặp nó nhắn thêm “cứ 7 phút thì lại có 1 cú sút từ Arg” làm tim mình đau nhói. Đến lúc con Mèo nhắn báo cho mình Ger đã quất 2-0, mình thiếu điều nhảy lên bàn [mình đang ngồi ăn dưới ánh nến – loãng moạn vô cùng] chạy lòng vòng xóm và gào rú giữa đêm khuya, chọc chó hàng xóm sủa um sùm. Mình hồi hộp kinh dị, ba mình nói “chưa chắc đâu, nếu để Arg gỡ một trái thì coi chừng lại lên cơn đau tim”, đúng lúc đó, điện thoại mình lại rung! Mình điếng người, mở lên, hóa ra nó báo “máy sắp hết pin”, thiệt là mất nết mà. Một lúc lâu sau, con Mèo nhắn tin, nó báo “3-0” … Mình thiếu điều muốn khóc. Rồi tới hồi nó báo “4-0” kèm theo thông báo rằng nó đang nhảy múa thì mình bên đây đã thực sự xỉu. Mình chỉ kịp nhắn cho nó mấy chữ, vừa báo gửi thành công thì điện thoại mình cũng báo “hết pin – tắt máy”.

Ôi Eric-kun của mình, nó vốn đã hết pin từ lâu lắm, nhưng vẫn cố gắng chiến đấu cùng mình đến phút cuối cùng, mình êu nó nhiều lắm! Mình hứa là mình sẽ không bao giờ thay điện thoại đâu.

Kết thúc 1 đêm dài đau tim và hạnh phúc của mình như thế đấy.

Vớt câu cuối, thiệt tình là sáng nay đã fall in love with Mueller khi đọc cái tin vắn trên báo của ảnh rồi.

"...

Bỏ qua việc Thomas có cùng huyết thống với Gerd Mueller hay không, giữa họ có một sự trùng hợp khá lý thú. Cả 2 đều thi đấu ở vị trí tiền vệ trước khi thi đấu như một tiền đạo. Bên cạnh đó, họ đều là những “cây hài” ở Bayern Munich.

Theo lời kể của tiền đạo Uwe Seeler, ở trận bán kết World Cup 1970, ĐT Tây Đức đã thua Italia trên chấm 11 mét, Gerd Muller đã xua tan không khí buồn bã đó với những câu chuyện hài. Còn Thomas Mueller và Badstuber là những kẻ hóm hỉnh nhất ở đội trẻ của Bayern. Mueller luôn là người “đầu têu” cho những trò đùa nghịch ngợm. Thậm chí, ngay cả khi lên đội một với những đàn anh như Klose, Lahm, Schweinsteiger.... Mueller vẫn giữ được tính hài hước. Còn nhớ, sau trận lượt về gặp Fiorentina ở lượt về vòng knock-out Champions League mùa 2009/10, Mueller khiến Klose “tức nổ đom đóm” khi giấu giày của tiền đạo này, và phải nhờ van Bommel, Klose mới tìm ra kẻ tinh nghịch.

Tuy nhiên, tình huống đáng nhớ nhất có lẽ là hành động “trêu” Diego Maradona. Ở cuộc họp báo trận giao hữu giữa Đức và Argentina ngày 4/3/2010 (đây cũng chính là trận ra mắt của Mueller trong màu áo ĐT Đức), Mueller đã cố tình ngồi sát “Cậu bé Vàng” khiến HLV nổi đóa và suýt khiến buổi họp báo bị hủy bỏ.

..."

Đây ~ iu ảnh chết mất ~

Ôi ~ Klose, Podolski, Mueller, Neuer, Schweinsteiger, Oezil, Lahm ...ôi ~ ôi ~ ôi ~

7/02/2010

WC 2010

*tung hoa* *tung hoa* *tung hoa*
*múa bông* *múa bông* *múa bông*

Nhân danh hội trưởng hội anti-Brazil, MXchan tớ ôm hôn thắm thiết bạn Hà Lan, bạn đã thực hiện nguyện ước của tớ một cách xuất sắc, bạn đã thành công trong việc sút bạn Brazil về nước.

YES!

[mình chỉ la nho nhỏ thôi - vì mọi người đang rầu, hí hí hí]

[to be continued...]

Má mình bảo: khi đánh nhau, thằng nào giữ được cái đầu lạnh thì thằng đó thắng. Và mình đồng ý với điều đó.

Ở hiệp 1, sau một cú sút quá đẹp, bạn Brazil đã ghi bàn trong những phút đầu tiên, theo bàn thắng đó, tinh thần của bản lên ào ào, bản tấn công liên tục, nhìn thủ môn Hà Lan thiệt tình thấy mà thương luôn.

Cứ nhắm mình thắng độ chắc rồi, vì Brazil chấp có nửa trái thôi.

Nhưng - miình tự hỏi hoài: chuyện gì đã xảy ra khi các bạn Brazil nghỉ giữa hiệp? Tại sao qua hiệp 2, cái phong cách chơi cà chớn của các bạn ấy trỗi dậy kỳ cục thế, bản đưa bóng kỳ cục [hoàn toàn trái với hiệp 1], bản sút cũng kỳ cục [hoàn toàn trái với hiệp 1], và bản phòng ngự theo kiểu "bây muốn đá thì đá đi", bản làm mình thót tim [cho số tiền mà ba mình cá độ] mấy lần, và đến khi bạn hậu vệ của Brazil vừa cản phá thủ môn Brazil lên bắt bóng, vừa đội đầu vào lưới nhà thì mình bật cười ha hả. [lúc ấy, mọi người xung quanh nhìn mình với ánh mắt rất "tao muốn đá mày quá"]

Và sau đó, mọi chuyện xảy ra theo đúng linh cảm của mình. Ned lại ghi một bàn thắng nữa, và tiếp tục tràn lên tấn công - như thể họ, trong vài phút, quên mất lối đá mới mẻ "thực dụng", mà tràn lên tấn công ào ào, nhìn đã con mắt ghê gớm!

Và, bạn Brazil đi về - vẫy tay tạm biệt bạn nhé [bye bye bạn Kaka nhé]

Chào mừng bạn Ned đến với trận chung kết, dù trái bóng tròn, nhưng với tinh thần này, tớ hy vọng bạn đè bẹp bạn Uru thật đẹp mắt, tớ vẫn ức vụ bạn Uru đá bạn Nhật về nước. Nếu lần này bạn thực hiện nguyện ước của tớ, tớ sẽ iu bạn.

Vụn & Khùng

1.
Ê, khoái nghe sấm. Biết sao không? Bởi vì âm thanh đi chậm hơn hình ảnh nên nghe sấm nghĩa là mình còn sống qua một cú sét. Mà không biết chừng, nghe sấm xong, điếng hồn, đứng tim, chết đợt 2 ấy chớ. Hắc hắc hắc.

2.
Dùng dấu phẩy ngăn cách nhiều câu không làm cho nhiều câu thành một câu.

3.
Cô ta tính lấy bản thân mình ra để thẩm định khả năng làm tổn thương người khác của tôi. Ôi, đừng chết vì thiếu hiểu biết như thế chứ, người ta sẽ chửi cô NGU đấy.

4.
Bỗng phút chốc nhận ra, cái nách mình sexy ghê gớm =))

5.
Mình sẽ chém đứa nào bảo mình con nít vắt mũi chưa sạch nha. Nhiều đứa 22 tuổi rồi mà vắt mũi có sạch đâu! Hứ …

6.
Đừng mắng người ta là “đồ đồng tính”, vì khi người ta mắng là mình là “đồ dị tính” thì mình lại mang nhục.

7.
Rơi và Bay. Nếu không thêm vào 2 chữ “lên” và “xuống” thì nó khác nhau chỗ nào ta?

8.
A ha ha ha. Danh sách nực cười lại thêm một số khi tôi đọc được cụm từ “nhật ký công cộng”, tự dưng liên tưởng đến cụm từ “Toalet công cộng”. Hết cười. Giống nhau cả thôi, làm chuyện riêng tư ở một nơi phô trương =))

9.
Người ta lãng mạn quá đi mất, ý tôi là, người ta có một người để viết lên những dòng sướt mướt và sặc mùi yêu, còn tôi … có lẽ nói láo riết quen miệng nên muốn viết thì viết thôi, đảm bảo sướt mướt bi kịch không thua ai đâu, nhưng, viết cho ai? Cho Prince Charming chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của mình hay cho một người-có-tồn-tại-nhưng-không-chạm-được? Nhiều khi nghĩ, bản thân mình có lẽ quá khô khan rồi, ngồi tưởng tượng để yêu thì ok, nhưng khi yêu thật, lại đâm ra khô như ngói. Giá mà ngoài đời mình cũng có tí lãng mạn sến súa như cách mình đang thể hiện trên đây thì không chừng mình có bạn trai rồi.

10.
Why do we never know what we got ‘til it’s gone?

11.
Trên đời này nhiều thứ kỳ cục ghê bây. Mấy thằng đẹp trai nhà giàu thường ngu chết bỏ, mấy thằng thông minh nứt tiếng thì lại vừa xấu vừa nghèo, mấy thằng đẹp trai nhà giàu thông minh thì ăn nói vô duyên kinh dị, nghe nó thở một phát là muốn bỏ chạy. Còn mấy thằng có duyên ăn nói, đẹp trai, có tài lẻ, không ngu, nhà không nghèo thì lại … lùn tịt. Haish ~ con trai vừa đẹp vừa giàu vừa bản lĩnh vừa có duyên vừa cao ráo vừa galant lịch thiệp thì có vợ hết rồi, còn con trai vừa xấu vừa nghèo vừa hèn vừa vô duyên vừa lùn vừa thô lỗ thì chết bà nó đi cho rồi, sống làm gì. Bởi vậy, tau ế.

12.
Nếu được sinh ra lần nữa, bạn muốn là gì?
Nhân vật trong truyện tranh nhé, mà là con trai nhé, mà trong Yaoi nhé, là uke cá tính như bạn Akihito trong VF ấy :”> [bệnh hết nói]
Nếu không được thì thôi, làm bụi bặm hay cái quái gì cũng được. miễn là KHÔNG-TỒN-TẠI là được.

13.
Hắc hắc hắc …
Chết mất. Yaoi là quan hệ giữa 2 thằng con trai. Cho dù thằng con trai kia có cực kỳ dễ thương như Wookie của tôi thì nó cũng là con trai.
Vẫn đọc Ya đấy thôi. Nhưng hễ thấy mùi Hentai trá hình Ya thì dzọt lẹ. Mịe, miêu tả con trai gì mà hệt như nữ tác giả đang tự-sướng.
Xin lỗi. Tôi không bệnh tới nỗi vậy. héng.

14.
Tớ thích mùa thu nhé – vì mùa thu có sinh nhật của tớ.
Tớ thích tháng 9 nhé – vì đó là tháng sinh của tớ.
Tớ thích chữ T nhé – vì chữ T là chữ đầu tiên trong tên của tớ.
Tớ thích số 19 nhé – vì đó là số thứ tự trong lớp của tớ.
Tớ thích con rắn nhé – vì con rắn là tuổi của tớ.
Tớ thích nhóm máu O – vì đó là nhóm máu của tớ.
Tớ thích cung Xử Nữ - vì đó là cung của tớ.
Và tớ yêu cậu nhé.

15.
Nó cứ gào bên tai tôi: sao mà S. xinh thế, sao mà S. đẹp thế.
Có giới hạn thôi nha, bữa nào khùng lên, tôi sẽ gào lại: đi mà hỏi bác sĩ phẫu thuật của S., đừng hỏi tau.
Tôi không ưa S.

16.
Mình biết là, mình bệnh, con Mèo cũng bệnh.
Nhưng bệnh mình với bệnh của con Mèo khác nhau.
Do đó, mình hết muốn rủ nó gia nhập động nhện với mình rồi.

17.
Dừng đọc fanfic khá lâu. Bữa quay lại, đụng ngay một con Au vớ vẩn nào đó, nó tả BabyJ của tôi khóc nức nở chỉ vì một câu nói của Hạo ca, tôi bật cười sằng sặc. Hết thuốc.
Cảm giác fanfic hết là fanfic rồi. Fanfic nghĩa là fan viết fic cho một thứ mình thích, nhiều người bảo “viết fanfic dễ hơn viết fic vì dàn nhân vật đã có sẵn rồi, tên tuổi tính cách hoàn cảnh cốt truyện có sẵn rồi nên đỡ công tạo ra”.
Rốt cuộc bây giờ fanfic của YJ chỉ còn fan ở chỗ cái tên của BabyJ và Hạo ca mà thôi, chứ cái tính cách, nói thiệt là muốn nhổ vào ghê gớm. Có biện hộ là Au hay non-au thì cũng phải còn chút gì đó của cái thứ mà mình là fan chứ, đằng này … Tôi cho rằng, một fanfic khi bị thay hết tên nhân vật thì reader vẫn nhận ra đây là ai, giống như fic của Nguyệt Tử mà mình vừa đọc kỳ trước, chỉ là Anh Lớn, Anh Hai, Anh Ba và Anh Tư, nhưng vẫn nhìn ra đây là ai, chớ mấy cái fic kì cục kia, rủi mà thay tên BabyJ của mình bằng tên 1 đứa con gái, đọc cũng thấy trơn lùi thì fanfic cái quái gì.
Thực ra, ngẫm kỹ thì thấy bản thân mình không có lý gì đi bực mình chuyện tầm phào như vậy. Nhưng, nhiều khi có cảm giác, nó viết fanfic không phải vì tình yêu Cassie, mà là mượn tên để thu hút readers. Ôi, nản. Viết fanfic dễ vậy sao cưng, hứ, cái đó là cưng tự sướng chớ fic fiếc gì, thay tên BabyJ bằng tên cưng thì không chừng fic sẽ dễ chấp nhận hơn đó.
Nhớ cái thủa đọc phát ghiền “28 ngày quân sự” và “khi kém tắm gặp kém tắm”, thêm cái psycho “nhìn nhân gian” và siêu phẩm “hành trình”. Ghiền chết người. Mấy tác phẩm của Nguyệt Tử cũng ghiền chết người luôn, cực kỳ mê cái “tin vào tình yêu” và “báo đen và bánh phô mai”, hay “Lily of the Valley” của hoaidi, đọc cười sằng sặc với cái gia đình 5 người cực kì loạn. Quay đi quay lại, mấy tác phẩm mình thích chẳng có cái tác phẩm nào Hạo ca là tỷ phú và BabyJ là “cô bé ngây thơ, virgin và hoàn hảo” cả (nhấn mạnh là CÔ BÉ đấy), BabyJ ngu theo đúng cái kiểu heo bông của hắn, còn Hạo ca thì ngố, chung thủy và bản lĩnh đúng theo cái chất bá khí hừng hực của ca. Hic … Tôi biết thời oanh liệt đó chưa lụi tàn đâu, nhưng nó chìm đi đâu thì tôi kiếm không ra, hic hic …

18.
Thiệt tình là thèm một cái truyện angst cỡ Beijing Story quá quá quá …!
Ai viết angst có uke cool như Lanyu cho mình đọc đi! Lên cơn nghiện angst rồi đây này mà không có thuốc!

19.
Mình không nên cười sở thích của người khác, biết điều đó chứ. Nhưng mà ~
View nhiều, Rep cũng nhiều, thấy ngộ ngộ - mặc dù nhìn cái tựa là muốn bỏ chạy rồi, nhưng vẫn lết vào, khúc đầu 2 đứa nó diễn hề không ai cười nổi, đến đoạn bạn uke được hỏi cưới để làm vợ bạn seme, bạn uke cắn răng nuốt nước mắt bảo “con đồng ý” thì mình cười té ghế, ủa, xin lỗi mình nhầm, cười khinh bỉ thì không thể té ghế được. Ối ~ lại tự sướng.

20.
Yo! Yaoiland đã đổi skin, nhìn ngầu hơn hẳn nha. Nhưng lại sáng hơn hẳn, làm mình mất cảm giác hầm tối Slytherin … buồn 2s.

21.
Pass trong WS: MX-chan [cái pass thứ 3 đó nha]
Pass trong YaL: MX-chan [cái pass thứ 4 6 số í]

7/01/2010

Vớ vẩn


1.

Chết mất chết mất ... có điểm thi và lịch học mới rồi. Điểm thì be bét, nhưng chưa chết [chú ý: là "chưa" ấy nhé, vì cơn mưa bom cuối cùng vẫn chưa đến] 9/8 là phải đi học, nhưng ngồi nhà cũng nhớ bạn nhớ bè nên cũng không đến nỗi chết ... chết là chết ở chỗ, học kỳ cuối năm 4 này mình học ở lầu 5 cơ đấy, leo cho lọi cẳng hay chi vậy trời!!! Mình thiệt không hiểu trường mình à nha, suy nghĩ sắp xếp không logic tẹo nào, đáng lẽ lũ năm nhất còn trẻ còn khỏe còn hăng thì cho nó leo lầu 5 chớ, mình năm 4 gìa cả yếu đuối bệnh tật đầy mình, gặp mình 1 đời lười vận động nữa, leo lầu 5 ná thở sao học nổi ... ôi ~

Đã vậy còn là buổi chiều - BUỔI CHIỀU đó, cái buổi mà mình vật ra ngủ đó, rầu không!

2.

Nhiều khi mình sợ người ta đánh giá mình qua cái vẻ ngoài của mình. Chạy xe đẹp đấy, laptop đẹp đấy, nhưng trong túi chả bao nhiêu tiền đâu, toàn đồ người ta cho không à. Mang mác "ét vê Ngoại Thương" đấy, nhưng dốt lắm, chả thông minh quái gì đâu. Nhìn xa xinh xinh thế đấy, chớ tiếp xúc thì vô duyên phải biết, mà cái mặt, nhìn chán phải biết đấy. Có một dạo, gặp người lạ hỏi hỏi "em đi học hay đi làm" mình bảo "em bỏ học hồi lớp 12, bây giờ đang thất nghiệp, chuẩn bị đi coi mắt lấy chồng Hàn", thế là rối cả lên, khuyên can đủ điều, mình bên ngoài gật gật, bên trong cười sằng sặc, thế mà vui.

Ôi.

3.

Dòm cái bảng điểm thấy rầu. Nhiều lần tự vận động bản thân "phải cố gắng lên chớ" nhưng sáng sáng phải mở mắt dậy, lại nghĩ "đằng nào đi thi chả có đề trước" thì lại vật ra ngủ. Ôi giời... Gặp dạo này đụng mấy chuyện trong trường, nghe đồn bà này bà kia bà nọ ăn tiền sinh viên để chấm điểm cao, mà rầu. Rầu cho cái nền giáo dục việt nam thì ít, chớ rầu cho túi tiền thì nhiều =))

4.

Buồn thì vô Hội suy đồi có điều kiện của WS đọc mấy thứ. Nhiều khi có cảm giác chỗ đó là nơi quy tụ nhiều đứa khùng giống mình nhất. Mà buồn cười, có mỗi cái nick MX-chan mà cứ quên tới quên luôn, quên cả pass, cũng hên là đó giờ xài có 3 cái pass, thử từng cái rồi cũng trúng. Khoái WS từ cái giao diện trang chủ, nhìn hay ho, mấy có topic khơi nhiều thứ hay ho không kém.

5.

Chả bao giờ ưa Biển. Nói chứ, Biển là chỗ duy nhất mà mình muốn làm gì thì làm. Bò càng trên cát, đạp đạp rồi xây một đống cát, muốn gọi là núi thì là núi, muốn gọi là lâu đài thì là lâu đài, lấy cái vỏ ốc vẽ một đống chữ Min Min Min Min, hay bay xuống biển ngụp lặn bơi tạt nước ... chả ai nói gì. Mà vì thế nên cũng chả có thứ gì là của mình, làm cái núi cát bự và rất đẹp [khuyến mãi thêm cái hồ kế bên hắc hắc hắc ...] nhưng vừa nhấc cái mông bỏ đi một phát là một lũ khác vô phá. Nói gì ? Hổng lẽ nói "cái núi này của tao mà" ... Ngớ!

7.

Cũng lâu rồi không ai ôm mình. Ủa nhầm, cũng lâu rồi mình không để ai ôm mình.

8.

Haish ~ hổng lẽ bây giờ phải thực sự mơ về các sama. Con trai koolz chết bà nó đi đâu hết rồi mà quanh mình toàn lũ dở hơi ...

10.

Tri túc tiện túc, đãi túc hà thời túc
Tri nhàn tiện nhàn, đãi nhàn hà thời nhàn

Nhưng mấy ai biết được điều đó, mà dẫu có biết đi chăng nữa thì mấy ai làm được điều đó. Bao nhiêu mới là đủ? Chừng nào mới chịu dừng? Rồi lại than thở, ôi tiền với chả bạc. Bài ca này tới bao giờ mới kết thúc.
Mei. Powered by Blogger.
© Moonland 2012 | Blogger Template by Enny Law - Ngetik Dot Com - Nulis